Lữ Khuynh Hà cười cười:“Điều này chẳng phải trong lòng đệ đã có câu trả lời rồi sao?”Phương Nguyên gật đầu, quả thật hắn cũng hiểu, nếu như thế thì sẽ bị cô lập, thậm chí còn bị chèn ép.Sau một lúc, hắn mở miệng hỏi:“Địa vị của Thanh Phong Thi Xã trong tiên môn như thế nào?”Lữ Khuynh Hà ngẫm nghĩ một lúc rồi đáp:“Chắc đệ cũng biết người lãnh đạo của Thanh Phong Thi Xã, chính là đồng môn tại Thái Nhạc thành của đệ: Kỳ Khiếu Phong. Hắn là một trong Thanh Dương Tiểu Thất Tử, dù là thực lực hay thiên phú đều là đỉnh cao. Thực lực của Thanh Phong Thi Xã thuộc tầng lớp mạnh nhất trong tiên môn. Sở dĩ Ngô sư muội có thái độ thù địch với đệ vì có tin đồn rằng Chu Thanh Việt muốn gia nhập Thanh Phong Thi Xã, nhưng khi bọn họ chưa kịp đáp ứng thì đã xảy ra sự việc kia…”“Nghe được ba chữ “Kỳ Khiếu Phong”, trong lòng Phương Nguyên liền hiểu rõ.”Hắn cười khổ một tiếng, nói:“Ý của sư huynh là ta chỉ có thể gia nhập duy nhất Thanh Phong Thi Xã?”Lữ Khuynh Hà đáp:“Phương sư đệ quả là thông minh, chắc là đã hiểu rõ ý của ta. Vào giai đoạn hiện tại, cạnh tranh còn chưa khốc liệt thì các đoàn thể đều cố gắng giữ mối quan hệ hòa thuận với nhau. Cho nên nếu đệ có mâu thuẫn với Thanh Phong Thi Xã thì các đoàn thể khác sẽ không thu nhận đệ. Thực ra đấy cũng là cho đệ cơ hội hòa giải với Ngô sư muội. Còn nếu không làm thế thì cuộc sống về sau của đệ trong tiên môn sẽ rất khó khăn.”“Bọn hắn sẽ tiếp tục gây phiền toái cho ta?”Phương Nguyên nhíu mày hỏi.Lữ Khuynh Hà lắc đầu, nói:“Chắc là không. Bình thường, các đoàn thể sẽ không tùy tiện gây thù chuốc oán, càng không cố ý nhắm vào một ai. Hơn nữa sau khi gia nhập đoàn thể thì sẽ có các đồng môn hỗ trợ, cùng nhau nghiên cứu trao đổi tâm đắc tu luyện, cung cấp tài nguyên, thậm chí còn có thể trao đổi một vài bí mật rất có ích cho con đường tu luyện. Nếu không gia nhập đoàn thể thì tất nhiên sẽ không được hưởng các lợi ích này.”“Sư đệ đã hiểu rõ.”Phương Nguyên nghe xong lời này thì trong lòng đã hiểu rõ hơn một vài điều, nở nụ cười với Lữ sư huynh.“Nếu thuận tiện thì ba tháng sau đệ hãy đến tìm ta, hẳn lúc đó Ngạo sư huynh cũng đã trở về rồi.”Lữ Khuynh Hà cười cười, khẽ gật đầu. Lúc này hai người đã đi đến một gian nhà dưới một gốc cây tùng. Lữ Khuynh Hà nói tiếp:“Phương sư đệ, vì đệ nhập môn muộn nên đành ở tạm nơi này. Nếu có gì bất tiện thì cứ nói với ta, ta sẽ cố gắng giúp đỡ.”Phương Nguyên nhìn xung quanh thì thấy ở trên sườn núi này có mấy căn nhà nhỏ, trông hơi cũ kĩ. Tuy không đẹp đẽ như các căn nhà khác nhưng lại có bầu không khí yên tĩnh. Mấy căn nhà nhỏ ở bên cạnh ở trước cửa có một mảnh sân sạch sẽ, trồng hoa cỏ trong khá nên thơ. Nhưng vẫn có một chỗ trông cũ nát hơn cả, hiển nhiên đây là căn nhà mà Lữ Khuynh Hà phân cho hắn. Hắn liền nói:“Ta thấy nơi đây rất tốt. Đa tạ Lữ sư huynh.”“Khi Truyền Đạo chung vang lên cũng là lúc