Dịch: Phúc TrươngBiên: XiaooooNhìn thấy Phương Nguyên bước ra, mọi người nhất thời vô cùng kinh ngạc. Suốt mấy tháng qua dù ít hay nhiều, Phương Nguyên cũng coi là một nhân vật có tiếng tăm trong tiên môn, việc hắn bị Thanh Phong Thi Xã cô lập thì mọi người đều biết, với lại nhìn hắn suốt ngày chỉ biết tu hành mặc cho Thanh Phong Thi Xã ức hiếp, một mực cũng không phản ứng lại. Tưởng đâu tính cách của hắn nhu nhược, nhưng ai có thể ngờ được, bây giờ ngay trước mặt chủ nhân Thanh Phong Thi Xã là Kỳ Khiếu Phong và thời điểm chủ nhân thứ hai Ngô Thanh đắc ý nhất, hắn lại dám đứng dậy?“Danh ngạch lần này rõ ràng đã được chuẩn bị sẵn cho Ngô Thanh sư tỷ, hắn đứng lên làm gì?”“Lần trước bên trong bia, hắn chỉ mới ở mức Bạch Bảng, lần này cho dù tu vi có tăng lên, cũng không có bao nhiêu tác dụng đâu.”Giữa một rừng tiếng nghị luận, Phương Nguyên bước tới trước bia đá, khoanh chân ngồi xuống.“Chỉ bằng ngươi, cũng có tư cách tranh đoạt cùng ta?”Ngô Thanh lúc này đã quay đầu lại, nụ cười trên mặt sớm đã biến mất, ánh vô cùng bất thiện nhìn chằm chằm vào Phương Nguyên.Phương Nguyên cũng chẳng quan tâm cho lắm, chỉ tập trung nhìn vào bia đá trước mặt mình.Ngô Thanh lại tưởng rằng hắn sợ, cười lạnh nói:“Hai tháng trước, ta đã cho ngươi một cơ hội, lúc đó nếu ngươi dập đầu một cái thì ta còn thương tình đồng môn kêu gọi sư huynh, sư đệ trong Thanh Phong Thi Xã chỉ điểm cho ngươi một chút, không chừng ngươi có thể xông lên được Kim Bảng. Nhưng bây giờ, ngươi chỉ tự rước lấy nhục mà thôi!”Phương Nguyên trong lòng nghĩ: "Để rồi xem!"Hắn cũng chẳng thèm quan tâm nàng làm gì, giả vờ bản thân là một tượng gỗ, chỉ ngẩn người ra nhìn vào bia.“Ha ha, không còn ai nữa, vậy thì bắt đầu đi!”Bạch chấp sự cũng không muốn nhiều lời, tay đặt tại trên bia đá, chậm rãi tuyên bố.Phương Nguyên nhìn chăm chú vào tấm bia, một lần nữa lại rơi vào trong loại huyễn tượng kia nhưng lần này hắn cũng không hoảng sợ như lần trước, trực tiếp thúc giục pháp lực trong người, quả nhiên, mới vừa tiến vào trong huyễn tượng kia, liền có một cỗ áp lực vô hình từ bốn phương tám hướng đánh tới.“Đại đạo rộng lớn, tâm tìm kiếm điều chi...”“Câu hỏi đầu tiên, tu vi tiến cảnh như thế nào?”“Luyện Khí tầng ba viên mãn, thông qua!”Câu hỏi đầu tiên được thông qua một cách dễ dàng, đối với tu vi của mình Phương Nguyên nắm rõ trong lòng bàn tay, tất nhiên sẽ không xảy ra sai sót gì.“Câu hỏi thứ hai, trình độ luyện đan như thế nào?”Cùng lúc với thanh âm này, trước mặt Phương Nguyên đã xuất hiện một gốc rễ cây có vảy, hoa giống như một cái đuôi rắn khá là quái dị.Lần này Phương Nguyên không có một chút do dự, liền trực tiếp nói:“Xà Lân Thảo!”Linh dược trước mắt hắn lại biến đổi, Phương Nguyên cũng chỉ nhìn lướt qua, nhanh chóng nói:“Thanh Tích Diệp!”“Phục Linh Mộc, Mộc Lôi Quả, Bạch Thủ, Thung Dong, Bán Hạ, Câu Đằng, Thường Sơn, Túc Sa, Khinh Phấn, Độc Hoạt...”Từng cây linh thảo xuất hiện trước mặt Phương Nguyên, đều được hắn đọc tên ra, thậm chí trong đầu còn xuất hiện cách sử dụng của từng loại, khác biệt hoàn toàn với lần trước chỉ ú ớ trả lời, đây cũng là thành quả mấy tháng khổ công của hắn.Trước đây Phương Nguyên đọc qua cũng rất nhiều dược điển, căn cơ vô cùng vững chắc. Khảo hạch lần trước hắn chỉ chưa tiếp xúc nhiều với linh thảo mà thôi, nhưng trong mấy tháng qua hắn thường xuyên ghé Linh Dược Giám, nỗ lực bù đắp điểm thiếu hụt này, bây giờ trình độ của