Dịch: Sơn TùngBiên: Xiaoooo“Trần Hư, đệ tử Thanh Dương, xét thấy ngươi tu hành chăm chỉ, thiên tư lại không kém nên truyền cho ngươi Tử Khí Lưu Vân Quyết. Nhớ phải tu luyện khắc khổ!”Lão giả áo xám không để ý đến việc trong lòng Phương Nguyên đang oán thầm, chỉ tập trung vào ngọc giản có chứa tư liệu về nhóm bốn đệ tử lên núi đợt này. Sau một lúc, hắn đánh ra một đạo ánh sáng nhập vào trán của Trần Hư. Trần Hư ngẩn người, không ngờ rằng tiên môn sẽ truyền cho mình loại huyền công này.Dù sao bọn hắn chỉ là đệ tử, làm gì có quyền lựa chọn công pháp. Tất cả đều do tiên môn đánh giá khả năng của bọn hắn mà truyền công pháp phù hợp. Lúc trước bọn hắn thảo luận chỉ là nói chuyện phiếm giết thời gian mà thôi.“Đa tạ trưởng lão!”Trên mặt Trần Hư lộ ra vẻ mặt kinh hỉ, hành lễ với trưởng lão truyền pháp.“Ngươi hãy chọn một động phủ để tu luyện. Nếu có vấn đề gì nghi ngờ thì lão phu sẽ đích thân chỉ điểm ngươi!”Lão giả áo xám phất tay áo lên, Trần Hư ngay lập tức biến mất, không rõ là đi nơi nào.“Thái Hợp Chân, đệ tử Thanh Dương, ngươi vốn nhanh nhẹ, linh hoạt, trời sinh có mị cốt nên truyền cho ngươi Tiểu Thanh Mộng Thuật. Nhất định phải chăm chỉ tu luyện.”Lão giả áo xám lại chọn ra một cái ngọc giản nữa, truyền vào giữa trán của nữ tử kiều mị tên là Thái Hợp Chân.“Đa tạ trưởng lão!”Thái Hợp Chân được như ý nguyện thì rất vui mừng, vội vàng bái tạ.“Mau đi động phủ tu luyện đi.”Lão giả áo xám lại vung tay lên, Thái Hợp Chân cũng biến mất.“Vương Côn, đệ tử Thanh Dương, thiên tư của ngươi không kém, thông minh hơn người, chẳng qua tính tình chây lười, tu hành không chăm chỉ, nếu không thì ta đã thấy ngươi ở lần truyền đạo lần trước rồi!”Lão giả áo xám nhìn về người trẻ tuổi anh tuấn đứng cạnh Phương Nguyên, cực kì nghiêm khắc răn dạy khiến người này đỏ bừng cả mặt, sau đó nói: “Lần này ta sẽ truyền cho ngươi Tử Khí Lưu Vân Quyết, nhớ phải chăm chỉ tu luyện.”Nói xong thì truyền một đạo ánh sáng vào trán Vương Côn.Vương Côn thấy thế thì ngẩn ngơ, vội nói:“Đa tạ trưởng lão dạy dỗ, chỉ là đệ tử muốn học Tam Nguyên Ngự Kiếm…”“Lão tổ nhà ngươi đã gửi ngọc giản cho ta nói rằng căn cốt của ngươi không phù hợp học Ngự Kiếm Thuật gì cả.”Vương Côn còn chưa dứt lời thì trưởng lão đã vung tay lên làm hắn biến mất.“Cuối cùng cũng đến lượt mình.”Phương Nguyên hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn vị trưởng lão này.Trưởng lão kia cúi đầu đọc ngọc giản trong tay, sau một lúc lâu mới trầm giọng nói: “Phương Nguyên, đệ tử Thanh Dương, lão phu biết ngươi mới vào tiên môn không lâu, có thể vượt qua Tiên Bia Lục Vấn quả là hiếm có. Hơn nữa các