Hôm nay Quân Cửu rốt cuộc rửa sạch ma lực cho đệ đệ của Phelan, à đúng rồi người ta tên Marcus, sau khi cắn nuốt xong sương đen trên miệng vết thương, Quân Cửu muốn đi tìm thú nhân vương để báo tin này.
Hiện tại cậu là khách quý của thú nhân tộc, đi gặp thú nhân vương không cần truyền lời cũng không cần chờ.
Đương nhiên vì lễ phép Quân Cửu vẫn định gõ cửa rồi mới bước vào nhà thú nhân vương.
Nhưng ngay khi cậu vừa đến gần căn nhà lớn nhất tộc thú nhân thì âm thanh rống giận đột nhiên chuyền ra.
" Con nói cái gì?! Phelan! Ta cho con nói lại lần nữa!"
Quân Cửu nghe tiếng thì do dự, liếc liếc bốn phía quả nhiên không nhìn thấy hình bóng nào.
Quân Cửu rời đi không phải, ở lại thì không nên.
Nhưng cuối cùng trí tò mò vẫn chiến thắng, Quân Cửu tìm một góc trốn rồi nghe góc tường.
Chỉ nghe thấy lời Phelan vang lên ngay sau đó: " Phụ vương! Ta muốn đi theo Tinh linh vương, ta đã nguyện trung thành với người đó rồi!"
Hả? Quân Cửu chưa kịp tiêu hóa xong lời nói này thì một âm thầm rút kiếm vang lên.
" Ngươi nói lại cho ta! Ngươi nguyện trung thành với ai?!"
" Dù nói lại bao nhiêu lần, ta cũng chỉ nguyện đi theo nàng.
Phụ vương, hiện giờ thương thế của Marcus đã tốt hơn.
Vị trí của ngài không cần ta gánh vác!"
Hả?? Gặp kỳ phản nghịch à?
" Phản, phản rồi! Vì một tinh linh, ngươi dám vứt bỏ tộc nhân?! Phelan, ngươi làm nô lệ làm đến quen rồi phải không?! Nếu hôm nay ngươi dám bước ra khỏi cánh cửa này, ta coi như không có đứa con gái như ngươi!"
Hả??? Phelan? Con gái? Tinh linh?
Quân Cửu đứng đực ra, chẳng hiểu mô tê gì.
Phelan con sói bự đó là nữ?! Còn nguyện trung thành với tinh linh vương? Nhưng không phải tinh linh vương cũng là nữ sao?
Không, vấn đề không phải tình cảm nữ nữ, vấn đề là con sói bự kia là nữ?! Một nữ thú nhân mà cao 1m88 như vậy mà là nữ?!
Quân Cửu chỉ cảm thấy bị đả kích.
Cậu ngồi xổm xuống, tự ôm mình một cái.
Thế giới này thật đáng sợ, tùy tiện lấy một kẻ đều cao hơn cậu, bất kể nam nữ!
" Nine...!Cậu đau lòng sao?" Một âm thanh chần chừ do dự vang lên.
Quân Cửu nhìn dáng người cao ít nhất 1m8 cua Anatole, cảm thấy không muốn nói chuyện với những kẻ cao hơn mình.
Nhưng rơi vào mắt Anatole, cậu đang đau lòng không muốn phản ứng xung quanh.
Tim tinh linh quặn thắt, hô hấp dường như cũng mang theo băng tuyết, khô khan đau đớn.
Tầm mắt hắn trở nên mờ mịt, bóng ma bao phủ vốn tưởng rằng đã vơi nay lại chi chít kéo tới.
Anatole không thể quên dáng vẻ cuồng loạn luôn lẩm bẩm muốn tìm người thích năm đó của Quân Cửu.
Lúc đó, cho dù đã bị đầu óc của hàng vạn con tang thi ảnh hưởng, Quân Cửu vẫn cố chấp tìm kiếm một người để tặng nhẫn.
Anatole không biết kẻ Quân Cửu luôn nhắc là ai, hắn chỉ biết đó là một nữ nhân nhỏ tuổi hơn Quân Cửu, nhưng lại có cả trái tim của cậu.
Anatole chưa từng gặp cô ta, nhưng hắn có ác cảm ngập trời với người đó.
Kẻ có được trái tim của thái dương,