Quân Cửu mang theo huy chương đồng và bản đồ hớn hở bước vào rừng rậm.
Trải qua tận thế, cậu thật sự rất yêu thích màu xanh lục này.
Cảm thấy mỗi cây cối mỗi chiếc lá đều là bảo bối xinh đẹp.
Đương nhiên, bảo bối xinh đẹp hơn chính là mục tiêu hôm nay của cậu.
Để giữ gìn hệ sinh thái ( thật ra là vì không ngon) nên Quân Cửu không săn những động vật nhỏ, cậu chỉ ngửi mùi tìm thức ăn ngon nhất thôi.
Rừng rậm Linh Trạch thu hút rất nhiều người, vùng ven rừng bị nhiều người ghé thăm nên có rất nhiều đường đi, nhưng không có mùi thức ăn.
...
Đến khi Quân Cửu đến nơi của mục tiêu thì cậu đã bị mùi hương hun đến mức mê mẩn.
Đó là cá nướng mà cậu thích nhất!
Mục tiêu của cậu không phải một con ma thú cấp 7, mà là một đàn ma thú có cấp bậc từ 6 - 3, nhưng bởi vì đi thành đàn nên cấp bậc được đề cao hơn chút.
Chúng được gọi là " Ngư Tranh ".
Ngư Tranh là những con cá chỉ to bằng lòng bàn tay có màu xanh lục đẹp mắt, nhất là đôi mắt màu đen của chúng nó, rực rỡ lung linh như màn đêm và vì sao.
Đương nhiên đôi mắt đẹp như vậy không phải để chưng, những đôi mắt đó là dành để mê hoặc con mồi.
Những con cá tung tăng trong hồ cũng cảm nhận được có người đến gần, chúng nó lập tức nhảy lên, đôi mắt long lanh nhìn về phía Quân Cửu.
Quân Cửu:...!Ngon...!Khụ khụ, đẹp quá.
Quân Cửu giả vờ bị mê hoặc, từng bước đi vào bẫy của kẻ đi săn.
Đàn cá tung tăng trong nước càng hăng hái, hết con này nhảy lại đến con kia nhảy, đôi mắt đen tuyền dường như phát ra ánh sáng xanh đói khát.
Quân • giả vờ bị mê hoặc • Cửu:...!Đột nhiên cảm thấy tụi bây không đáng yêu nữa, nhưng mà ngon miệng.
Quân Cửu lén lau nước miếng, vẻ mặt đờ đẫn đi đên bên hồ.
Ngay khi chân cậu vừa chạm nước, lũ Ngư Tranh lập tức bơi tới, há to cái miệng đầy răng cưa.
Nhưng ngay khi chúng nó chạm vào Quân Cửu, một mũi tên không biết từ đâu đến đã xuyên qua thân cá, thậm chí ghim chặt xuống dưới lòng sông.
Mũi tên như một điềm báo, tiếp theo một loạt mũi tên khác vút vút bay đến, chuẩn xác ghim vào thân thể Ngư Tranh.
Hồ nước lam ngọc thoáng chốc bị nhuộm đỏ.
Quân Cửu:...
Quân Cửu quay đầu, nhìn thấy một tinh linh như bước ra từ thần thoại.
Đó là một tinh linh phù hợp với ảo tưởng về sinh vật thần thoại của nhân loại.
Hắn có một mái tóc đen nhánh như tơ lụa do giao nhân dệt ra.
Hắn có một đôi cánh bán trong suốt như kim cương mà bao người tôn sùng.
Hắn cầm một cây cung màu vàng nhạt lưu chuyển ánh sáng xinh đẹp.
Hắn có một gương mặt như được Mỹ Thần ( Thần Sắc Đẹp) thiên vị nhất.
Và hắn có một đôi mắt lục bích, một đôi mắt làm tất cả mọi màu sắc lu mờ.
Được rồi, hắn là Anatole.
Khi tầm mắt nhìn đến hắn, mọi tức giận vì bị cướp con mồi của Quân Cửu tan sạch, vẫy vẫy tay nhìn tinh linh đứng trên cây: " Quá giỏi! Bách phát bách trúng! "
Đám Ngư Tranh cấp bậc hoàn toàn không thấp nhưng lại bị dễ dàng chế ngự, hiển nhiên lực bắn của Anatole chẳng tệ xíu nào.
Anatole nhìn thiếu niên vẫn rực rỡ như ngày nào, hơi câu môi.
Truyện Sủng
Cuối cùng, hắn nghĩ thông suốt rồi.
Chỉ cần được ở bên cạnh cậu, quan tâm hay làm lơ, thích hay chán ghét dường như không còn quan trọng.
...
Sau đó Quân Cửu cùng Anatole cùng nhau nướng cá.
Cá nướng xong mùi hương càng thơm, đôi mắt Quân Cửu lập tức dán vào