Nhưng lúc này Nine lại biến mất vào làn sương mù, ác ma vỗ cánh, quyết định bay lên cao tránh sương mù.
Nhưng đúng lúc hắn đề phòng trái phải trước sau thì cả bốn phương tám hướng đều xuất hiện những mũi tên băng li ti như châm nhỏ.
Ác ma không hiểu, ác ma mê mang, ác ma không cam lòng.
Nếu ban đầu có chiêu này thì trêu đùa nó làm gì?! Muốn nó chết không nhắm mắt hả?!
Cuối cùng ác ma vẫn bị đông thành băng, trở thành một cây kem vani ngon miệng.
Nguyên hình của ác ma là một khúc cây khô quát, Nine có lẽ đã hiểu tại sao nó tấn công Tinh linh tộc, mục đích của nó chắc chắn là cây Sinh Mệnh.
Cùng là cây cối, có thể đồng loại càng bổ dưỡng hơn.
Lúc Nine trở lại chiến trường, thấy dã thú đánh nhau với ma thú.
Đây là nội chiến à?
Nine xem mà không hiểu lắm.
Cho đến khi cậu thấy dã thú bông biến thành người.
Nine:! Đây là yêu tinh? Chờ chút, theo cách gọi của thế giới này thì hình như xưng hô là thú nhân nhỉ.
Mặc dù đã có kem cây giống như một bữa ăn thịnh soạn, nhưng khi nhìn thấy đám ma thú vẫn khơi dậy hứng thú tích cóp thức ăn của bé hamster.
Cậu lập tức sắn tay áo lên, thu thập đồ ăn vặt.
Khoai tây chiên? Thu thập, mùi thịt nướng? Thu thập, ai cái mùi cháo hoa này hơi nhạt nhẽo, miễn cưỡng thu thập.
A, nơi này có mùi socola! Nhất định phải thu thập!
Đám ma thú:...!Oa hu hu, mẹ ơi xã hội thật đáng sợ! Con muốn về nhà!
Đám ma thú lập tức cụp đuôi chạy trốn.
Không có đồ ăn vặt quyến rũ, Nine rốt cuộc nhớ đến bạn bè của mình.
Cậu ngẩng đầu mờ mịt tìm kiếm, cuối cùng thấy một bóng dáng to lớn không cam lòng mà ngã xuống, có hai tinh linh tinh xảo xinh đẹp đang bay bên trên nhìn cự nhân từ trên cao.
Một tinh linh thì Nine quen, đó là một nữ vương tóc trắng mắt xanh, đội vương miện được bện bằng nhánh cây Sinh Mệnh, và một bộ y phục bảy sắc cầu vồng đã nhuốm máu.
Một tinh linh khác khá giống cô ấy, mắt xanh lục tóc đen, y phục trắng tinh như tuyết, cả người tản ra khí chất lạnh nhạt cao quý, như tiên nhân không để người trần vào mắt.
Đương nhiên khi phối hợp với gương mặt 14, 15 tuổi thì trở nên hơi...!Ngạo kiều đáng yêu.
Các cự nhân thấy Vương ngã xuống thì gầm lên giật giữ, nhưng không xông lên báo thù mà co giò bỏ chạy.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Bạch Tiên Sinh, Tôi Muốn Ly Hôn
2.
Đi Về Phía Chân Trời
3.
Trùng Sinh Để Gặp Người
4.
Trói Em Mãi Không Buông
=====================================
" Ca ca! " Thấy kẻ thù đã đi hết, Avantika thật sự nhìn không được nữa, xông đến ôm trầm người trước mặt, khóc nức nở.
Khóc hết sự sợ hãi, khóc hết cô đơn, khóc hết bi thương mà mấy năm nay mình phải chịu.
Nine nhìn hai người, lần đầu tiên EQ cao một xíu mà không đi quấy rầy bọn họ.
Mà là cùng các tinh linh và thú nhân dọn dẹp chiến trường.
Có ba tinh linh mất đi sinh mệnh, có 5 thú nhân tử vong.
Cho dù Nine và thú nhân đã cố gắng đến sớm nhất có thể nhưng vẫn có thương vong.
Nhưng sự thương vong này so với trận chiến chục năm trước thật sự là không đáng kể.
Các trưởng lão kéo theo một thân tràn đầy vết thương mà hơi cười lên, trong nụ cười có sự may mắn.
Nine chợt nhìn thấy một thú nhân đang quỳ xuống nhặt lại những mảnh vỡ lấp lánh màu tím, dáng vẻ cực kỳ đau lòng.
Cậu nhìn lên, thấy giữa trán thú nhân cũng đích một viên đá quý y hệt