Đang lúc cả nhà vui mừng thì Phúc quản gia đi vào thông báo.
Bên ngoài, Triệu Khai Nguyên và Triệu Yến muốn vào gặp ông nội Lăng Sâm.
Nếu có một mình Triệu Yến thi Phúc quản gia có thể từ chối được, nhưng có cả gia chủ của Triệu gia đi chung nên ông đành phải vào thông báo.
Triệu Khai Nguyên mang theo một nhóm hơn mười người, người nào cũng được trang bị vũ khí nóng.
Đám người này đi Lăng gia nói chuyện mà cứ như chuẩn bị đi đánh nhau vậy.
Hàn Chi dùng đầu gối nghĩ cũng biết đám người này đến đây làm cái gì.
Còn không phải Triệu gia nghe thấy Lăng Sâm dẫn Hàn Chi về nhà nên muốn lại đây gặp Lăng gia nói chuyện sao.
Triệu gia luôn tự cho rằng Lăng Sâm là rễ nhà bọn họ, tính tới hưng sư vấn tội đây mà.
Đám người ào ào đi vào biệt thự Lăng gia.
Triệu Khai Nguyên và Triệu Yến thì vào phòng khách ngồi, đám người theo sau thì đứng trước cửa.
Lăng Chí Quốc lên tiếng trước.
"Anh Triệu hôm nay có nhã hứng mà ghé thăm Lăng gia tôi sao?"
"Anh Lăng nói quá, tôi nghe nói Lăng Sâm trở lại, nên ghé thăm, sẵn chuyện bàn việc của hai đứa nhỏ." Triệu Khai Nguyên trả lời.
"Hai đứa nhỏ? Ai với ai?" Ba Lăng giả vờ như không biết lão già Triệu gia này nói đến ai.
"Chuyện trước đây tôi có bàn với anh, chuyện về hôn sự của Lăng Sâm nhà anh và Triệu Yến nhà tôi." Ông ta nói chuyện tự tin.
"Xin lỗi anh Triệu, nhưng tôi không biết thằng Sâm nhà tôi có hôn sự với con bé nhà anh khi nào.
Với cả, nó sắp lấy vợ rồi, e là nó với Triệu Yến không có duyên phận rồi." Lăng Chí Quốc mỉm cười nói.
"Ba.." Triệu Yến đứng phía sau nghe nói vậy thì gấp đến dậm chân.
Triệu Khai Nguyên vỗ vỗ tay con gái để trấn an, bình tĩnh nói với ba Lăng.
"Không biết tôi có diễm phúc được thấy con dâu tương lai của nhà anh hay không?" Nói như vậy nhưng ánh mắt hắn thì liết về phía Hàn Chi đang ngồi kế bên Lăng Sâm.
"Ba, chính là cô ta, ả quyến rũ anh Sâm của con.
Một đứa con gái không ra gì, không có bối phận gì cả, cô ta sao xứng với anh Sâm chứ."
Người Lăng gia chưa nói gì, Triệu Yến đã nhảy cẩn lên chỉ vào Hàn Chi nói.
Lăng Sâm nghe Triệu Yến nói xong thì nhíu mày khó chịu.
Cả Giang Ngân cũng rất tức giận, Hàn Chi là đứa con dâu mà bà ưng ý, chưa nói đến Lăng Sâm rất thương Hàn Chi.
"Con tôi cưới ai cũng không đến lượt anh Triệu đây quan tâm.
Mong anh bớt xen vào việc nhà của người khác." Ba Lăng nghiêm mặt tức giận nói.
"Hừ, anh không nghĩ đến lợi ích của gia đình mình sao? Cô ta không có gia cảnh, không có năng lực, sẽ không giúp ích gì được cho gia đình của anh, chưa nói còn là gánh nặng cho Lăng Sâm.
Con bé Yến nhà tôi có gì không tốt, nhà tôi có điều kiện, có thế lực, có thể trợ giúp cho Lăng Sâm và gia đình anh rất nhiều thứ." Triệu Khai Nguyên khinh thường nói.
Ông ta tin tưởng với điều kiện của mình Lăng gia không có cái gì có thể từ chối được.
Nhưng ông ta có lẽ rất dễ quên, cách đây không lâu, Lăng gia cũng đã không đồng ý mối hôn sự này dù khi ấy không có Hàn Chi.
"Vậy xin anh Triệu nghe lại một lần nữa, con dâu của tôi rất tốt.
Nhà tôi không lấy hạnh phúc của con cái mình ra để làm giao dịch.
Với cả, dù không có con dâu tôi thì thằng Sâm nhà tôi cũng không thích con gái của anh." Ba Lăng cười lạnh, nói.
"Anh..
Anh đừng không biết điều, nhà anh dù có làm chủ trong quân đội thì nhà tôi cũng chưa chắc thua đâu." Triệu Khai Nguyên