Hàn Chixuống lầu nói với ông bà ngoại, cậu mợ của mình về chuyến đi này.
Đương nhiên, mọi người ai cũng đều phản đối cả.
Dù cho một mình Hàn Chi đi thì mọi người vẫn phản đối huống chi còn dẫn theo hai nhóc con.
Hàn Chi bất đắc dĩ phải tiếc lộ không gian của bản thân cho người nhà yên tâm.
Cả nhà khiếp sợ khi biết được một không gian thần kì như vậy tồn tại nhưng đã cảm thấy an tâm hơn khi biết Hàn Chi có phương pháp để bảo vệ mạng sống.
Họ đương nhiên sẽ không nói bí mật này cho người nào biết, nếu không Hàn Chi sẽ gặp nguy hiểm.
Họ cũng dặn dò Hàn Chi như vậy.
Hàn Chi rất tin tưởng người nhà ở kiếp này của mình.
Cô sống với họ bao lâu nay, sự yêu thương, quan tâm, chăm sóc họ dành cho cô, cô thấy được qua từng ngày.
Con của cô cũng không phải người thường, chùng hấp thụ dị năng của cô ngay từ khi trong bụng thì làm sao mà là người thường được cơ chứ.
Chúng vừa sinh ra đã có dị năng, tuy không thể toàn hệ như cô nhưng mỗi đứa đều là song hệ.
Hai đứa rất giống nhau chỉ khác mỗi em trai thì có một nốt ruồi cạnh khóe mắt còn anh trai thì không có.
Ai cũng nhờ đặc điểm này mà phân biệt hai đứa nó.
Anh trai tên Lăng Ngọc, còn em trai tên Lăng Triết.
Lăng Ngọc tính tình điềm đạm, vô cùng ngoan ngoãn, còn em trai Lăng Triết thì tính cách ngược hẳn với anh trai mình, nhóc rất hiếu động, luôn thích nghịch đồ trong nhà.
Lăng Ngọc có dị năng hệ phong và hệ lôi, còn Lăng Triết là hệ phong và hệ thủy.
Đứa nào cũng hấp thu dị năng sớm từ trong bụng mẹ nên mới sinh đã là dị năng cấp ba, cộng thêm bốn tháng nay, tụi nó chơi đùa dị năng quá độ mà may mắn tăng lên cấp bốn.
Hai đứa đều có hệ phong nên chúng rất thích việc tạo gió nâng cơ thể bé nhỏ của mình bay vèo vèo trong không trung.
Dị năng cấp bốn của tụi nó nâng vật nặng như xe, bàn ghế, tủ..
thì có vấn đề chứ nâng cái thân thể chỉ gần năm kí của mình thì chẳng là gì cả.
Nhớ lần đầu tiên chúng nó biết bay trên không trung, bà ngoại nhìn thấy mém tí xỉu mất, bà cứ sợ chúng đột nhiên không khống chế được mà té xuống đất.
Nhưng tụi nhóc này rất ranh mãnh, khi dị năng sắp hết thì chúng đã nhanh chóng thả người lên nệm lớn rồi.
Sáng sớm, trời còn đang tối đen, nhưng Hàn Chi đã thức, chuẩn bị hết đồ dùng cần thiết rồi bỏ lên xe.
Cô chuẩn bị hai chỗ ngồi cho hai nhóc ở băng ghế sau.
Đoạn đường này sẽ khá dài, từ đây đến thành phố A đi xe phải mất hơn một tuần lễ mới đến được.
Xe Hàn Chi chạy ra khỏi khu biệt thự trong sự đưa tiễn của Lâm gia.
Cô không cho mấy nhà xung quanh hay, nếu không bây giờ có lẽ rất khó đi được, hoặc là đi phải mang theo ít nhất hai chiếc xe theo đuôi mình.
Hai đứa nhóc này từ khi mới sinh ra đến nay rất ít khóc, đôi khi còn nghe hiểu được mấy tiếng đơn giản nữa.
Hàn Chi trông chúng nó khỏe vô cùng.
Đi ra khỏi địa phận thành phố M, người càng ngày càng ít.
Tang thi càng ngày càng tiến hóa nhanh chóng, con người muốn đối phó cũng không dễ dàng gì.
Ba mẹ con ngồi trên xe thì vô cùng vui vẻ, Hàn Chi nghe tiếng hai đứa con trai phía sau y y nha nha thì bất giác mỉm cười.
Trong lúc này, ở thành phố A.
Lăng Sâm đang phải đau đầu vì mấy người được một tấc muốn tiến một thước này.
Lúc trước nói bàn chuyện liên minh thì cứ bàn chuyện liên minh thôi, họ ký kết xong lại nói là liên minh thì nên giúp đỡ lẫn nhau.
Lăng Sâm biết mà chuyến này đi lằng nhằng như vậy thì còn lâu hắn mới đi.
Hắn biết mà, chuyện anh hai hắn giao không có chuyện nào mà không hố hắn cả.
Lăng Sâm đang hối hận vô cùng.
Đợt này, những lãnh đạo ở căn cứ thành phố A muốn nhờ lực lượng của đám người mang danh nghĩa liên minh này để giải