Thẩm Nghiệp thúc giục nói: “Anh mau nói nha, có đáp ứng hay không.”
Diệp Trạch đảo qua đôi mắt sóng nước lóng lánh của cậu, hai tay khoanh trước ngực: “ Trước khi tôi cho đáp án, tôi cảm thấy chúng ta hẳn là hảo hảo nói chuyện.”
Thẩm Nghiệp nghi hoặc mà nhìn hắn: “Nói chuyện gì?”
“Chúng ta vừa mới gặp mặt, cậu như thế nào liền nhận định tôi?”
Thẩm Nghiệp đương nhiên nói: “Bởi vì chúng ta có hôn ước nha!”
“Hôn ước cũng có thể giải trừ.”
Thẩm Nghiệp tức khắc trừng lớn mắt, đầy mặt ủy khuất: “Anh, muốn cùng tôi, giải trừ hôn ước?!”
Diệp Trạch: “……” Hắn khi nào nói muốn giải trừ hôn ước?
Mạch não này hắn thật sự theo không kịp.
Hắn xoa xoa thái dương: “Chúng ta vẫn là đổi đề tài đi.
Cậu ngay từ đầu liền đối tôi rất thân cận, đây là nguyên nhân gì? Còn có trước đó ở nơi Thạch tổng, cậu bảo tôi đứng ở mép giường, mẹ ông ta lập tức dừng đau…… Cho nên, cậu thân cận tôi, cùng với nguyên nhân mẹ ông ta giảm đau, là trên người tôi có thứ gì sao?”
Thẩm Nghiệp sợ ngây người.
Nam nhân này có phải quái vật hay không a, cư nhiên toàn đoán trúng.
Diệp Trạch như suy tư gì: “Sau lại đào thụ, mọi người đều cảm thấy lạnh, chỉ có tôi không có bất luận cảm giác gì, có phải cũng cùng thân thể tôi có quan hệ?”
Thẩm Nghiệp hướng hắn giơ ngón tay cái lên.
Lợi hại, ngay cả loại chi tiết nhỏ này cũng chú ý tới.
Cậu vốn dĩ cũng không tính toán giấu giếm, liền nói: “Trên người anh có mây tím……Nói như thế nào ta, anh tựa như suối nguồn, mây tím tựa như nước suối, cuồn cuộn không ngừng tuôn ra bên ngoài.
Tôi một khi tới gần anh liền rất thoải mái, tôi vẽ bùa dùng phù đoán mệnh đều phải tiêu hao tinh lực, nhưng chỉ cần tới gần anh, tôi là có thể khôi phục max thanh.
Đến nỗi mẹ Thạch tổng giảm đau, còn có khi đào thụ phản ứng anh dị thường, đều là bởi vì anh có mây tím hộ thể, âm khí vô pháp xâm lấn, một khi tới gần liền bị mây tím trên người anh cắn nuốt.”
Mây tím?
Hắn kiến thức qua bản lĩnh Thẩm Nghiệp, đương nhiên tin tưởng lý do Thẩm Nghiệp
Chỉ là……Diệp Trạch cúi đầu nhìn nhìn chính mình, cũng không có cảm giác.
Thẩm Nghiệp nói: “Chính anhhẳn là không nhìn thấy, những người khác cũng không nhìn thấy, chỉ có tôi thấy được.”
Diệp Trạch ngước mắt nhìn cậu.
‘Chỉ có tôi thấy được’, cái lý do này như lấy lòng Diệp Trạch.
Nhưng……Trước đó hắn cho rằng cậu nhóc tiếp cận hắn, câu dẫn hắn, nguyên lai vẫn luôn là hắn tự mình đa tình sao? Hắn gắt gao mím miệng, không lên tiếng.
Thẩm Nghiệp nghi hoặc nói: “Anh lợi hại như vậy, chẳng lẽ không cao hứng sao?”
Diệp Trạch lắc đầu, hắn không cao hứng, có lẽ mây tím trên người hắn ở đoán mệnh là hàng rất nổi tiếng, nhưng chính hắn cũng không có quá nhiều cảm xúc.
“Mây tím tượng trưng cho vương hầu khanh tướng, chứng minh anh rất trâu bò á, anh cư nhiên còn không cao hứng!” Thẩm Nghiệp nói thầm, “Nếu tôi có mây tím, tôi phải vui ngất trời.”
Diệp Trạch nhàn nhạt nói: “Cho nên cậu vẫn luôn cọ mây tím trên người tôi?”
Thẩm Nghiệp nghe ra lời nói ghét bỏ của hắn, bĩu môi: “Như thế nào, ann không vui khi tôi cọ? Chúng ta đều có hôn ước, anh không thể nhỏ mọn như vậy!”
Thấy cậu lại là vẻ mặt ai oán, Diệp Trạch khóe môi lại lần nữa nhếch: “Tôi còn chưa có đáp ứng cầu hôn của cậu.”
Thẩm Nghiệp trừng mắt: “……Anh đây là chuẩn bị cự tuyệt tôi sao?”
Diệp Trạch: “Xem biểu hiện cậu đi.”
Thẩm Nghiệp: “?”
Người này là làm bộ làm tịch sao?
Cố tình cậu đích xác rất muốn cọ mây tím trên người Diệp Trạch……Cậu rất tức giận a, lại còn muốn bảo trì mỉm cười.
“Anh không phải thu tiền tôi nộp lên gia dụng sao?” Cậu lẩm bẩm, “Như thế nào có thể đổi ý a!”
Diệp Trạch vốn dĩ chỉ là muốn trêu cậu, ai bảo cậu kêu hắn là chú.
Nhưng nhìn thấy khuôn mặt cậu phồng lên, cực kỳ giống sóc con nha, Diệp Trạch bỗng nhiên càng muốn trêu: “Tôi cảm thấy cậu là hướng về mây tím trên người tôi, tôi phải thận trọng suy xét một chút.”
Thẩm Nghiệp: “……”
Thẩm Nghiệp vô pháp phản bác.
Nhưng trên thực tế, cậu……Cũng không chỉ hướng về phía mây tím mà, Diệp Trạch thịnh thế mỹ nhan cũng đáng để kết hôn nha! Nam nhân soái như vậy, mỗi ngày chỉ nhìn, tâm tình cũng sẽ tốt!
Diệp Trạch hơi hơi mỉm cười: “Chỉ cần cậu biểu hiện tôt, tôi liền đáp ứng.”
Thẩm Nghiệp có điểm không vui, không chịu thua nói: “Được a, anh chờ đó cho tôi!”
Cùng lắm thì mỗi ngày nấu ăn hoi mà!
Cậu lời nói tàn nhẫn, ý chí chiến đấu sục sôi mà chạy.
Nhìn bóng dáng cậu biến mất ở trên hành lang, con ngươi Diệp Trạch hiện lên một mạt ý cười.
“Muốn dùng mây tím uy hiếp y, để y sửa miệng?” Diệp Trạch ở trong lòng âm thầm cân nhắc, xưng hô chú thật sự có vẻ hắn rất già, hắn không thích.
Đương nhiên hiện tại còn không có dự kiến cảnh cáo về sau.
Bỏ đi, từ từ tới, chọc nhiều, nhóc con sẽ chạy trốn.
Ngày hôm sau, Diệp Trạch thần xuất phát chạy bước, Thẩm Nghiệp vừa vặn cũng đi chạy bộ buổi sáng.
Hai người cùng nhau xuất phát, nhưng Thẩm Nghiệp không phản ứng Diệp Trạch, hừ một tiếng chạy xa.
Diệp Trạch âm thầm nhíu mày, đuổi theo đi hỏi: “Như thế nào không đợi tôi?”
Thẩm Nghiệp liếc hắn: “Anh không phải không cho tôi cọ mây tím sao?”
Diệp Trạch: “……”
Thẩm Nghiệp tiếp tục liếc hắn.
Diệp Trạch cảm giác đang đào cho chính mình cái hố: “……Cho cậu cọ.”
Thẩm Nghiệp hừ hừ: “Tôi nhìn anh cũng không phải nguyện ý nhe.”
Tối hôm qua cậu cầu hôn, nam nhân cư nhiên làm bộ làm tịch, cậu chính là người rất mang thù a!
Diệp Trạch bỗng nhiên dừng lại, yên lặng nhìn cậu: “Tôi nguyện ý.”
Ngữ khí hắn trở nên thập phần nghiêm túc, Thẩm Nghiệp có chút phản ứng không kịp.
“Nhưng mà chúng ta mới nhận thức, còn cần cho nhau hiểu biết, đúng hay không?” Diệp Trạch thanh âm phi thường ôn nhu, sáng sớm yên tĩnh ở trong rừng, càng có vẻ rõ ràng, “Tôi vốn là muốn mang cậu cùng bà ngoại về đế đô, nhưng bà ngoại thân thể không tốt, tạm thời không nên chuyển nhà, cho nên tôi sắp tới sẽ ở lại Hải Thành.”
Thẩm Nghiệp: “?” Ở lại làm cái gì?
Diệp Trạch như nhìn ra nghi hoặc, nhẹ nhàng nhấp hạ khóe miệng: “Bồi dưỡng tình cảm.”
Thẩm Nghiệp sửng sốt.
Cho nên nam nhân là vì cậu mới ở lại Hải Thành?
Tuy rằng chỉ là đang tính toán, nhưng Diệp Trạch là người cầm quyền Diệp gia, Diệp gia bên kia hẳn là hắn không nên rời đi……Nhưng Diệp Trạch cũng chưa nói sai, nếu bọn họ muốn kết hôn, khẳng định nên hiểu biết trước đã.
Kết hôn không phải qua mọi nhà, cũng không phải một lời nói cho vui, mà là hai người cùng sinh hoạt, cùng đối mặt đủ loại trong tương lai.
Bất quá, nam nhân chủ động ở lại Hải Thành, ít nhất chứng minh hắn cũng là nguyện ý cùng chính mình kết hôn đi?
Tâm tình Thẩm Nghiệp nguyên bản có chút buồn bực nháy mắt được chữa khỏi, ngoan ngoãn gật đầu nói: “Nghe anh.”
Diệp Trạch khóe môi tràn ra ý cười: “Vậy cậu lại đây, cọ mây tím tôi này=).”
Thẩm Nghiệp: “……”
Ngữ khí ngạo kiều bá đạo này là chuyện như thế nào! May mắn chính mình tính tình tốt, nguyện ý sủng hắn.
Chạy bộ buổi sáng kết thúc, hai người lại lần nữa trở nên nhão nhão dính dính.
Thẩm Nghiệp càng không kiêng nể gì mà cọ mây tím Diệp Trạch, đi đường