Thạch tổng đương nhiên không có sở thích đi làm bóng đèn, tới cửa bệnh viện liền rất tự giác mà cùng Thẩm Nghiệp đường ai nấy đi.
Thẩm Nghiệp gọi ông lại, nói: "Nếu Ninh Thi Họa không trị được cha mẹ cô ấy, liên hệ cho tôi."
Cậu nhìn tướng mạo Ninh Thi Hoạ, đương nhiên không phải loại người dễ dàng có thể bị lừa, hơn nữa nàng cũng có năng lực thu phục cha mẹ Ninh.
Nhưng mà hai người già kia dù sao cũng là cha mẹ ruột của Ninh Thi Hoạ, một tầng máu mủ này rất có thể sẽ khiến Ninh Thi Họa lâm vào nguy hiểm.
Cho nên cậu nói lại những lời này, chính là vì trợ giúp Ninh Thi Họa, không nên bị gia đình khống chế.
Thạch tổng vội vàng nói: "Ngài yên tâm, Ninh Thi Họa có chừng mực."
Ninh Thi Họa dù sao cũng là ảnh hậu quốc tế, khẳng định có biện pháp ứng phó.
Bất quá......Tiên cô ở quê Ninh Thi Họa có điểm phiền toái, may mắn có Thẩm đại sư ở đây, bằng không Ninh Thi Họa rất có khả năng bị cha mẹ lừa về quê nhốt lại......
Nghĩ đến đây, Thạch tổng lại liên tục cảm ơn Thẩm Nghiệp.
Thẩm Nghiệp xua xua tay, lôi kéo Diệp Trạch rời đi.
Lúc này đã qua thời gian cơm trưa, hai người đều có điểm đói, liền tìm một tiệm lẩu phụ cận.
"Hương vị cũng được." Thẩm Nghiệp gắp món ăn Diệp Trạch thích bỏ vào bát anh.
Diệp Trạch nhéo mặt cậu.
nói: "Em cứ ăn đi."
Thẩm Nghiệp nuốt một đĩa thịt vào bụng, cảm giác thể xác và tinh thần đều trở nên thoải mái.
Trên thế giới sao lại có đồ ăn ngon như vậy chứ, quả thực còn mỹ vị hơn bất kỳ loại linh đan nào.
Vừa rồi không khí trong phòng bệnh còn rất thông thoáng, haiz, lần đầu tiên cậu nhìn thấy đôi cha mẹ ngu ngốc như vậy.
Nhưng sau khi ăn xong, tức giận cũng bay đi hết, trong mắt chỉ còn nồi lẩu!
Ăn xong, hai người trực tiếp về nhà.
Ngày mai còn có một buổi thi cử, Thẩm Nghiệp tính toán ở nhà học bài, tuy rằng cậu kỳ thật đã sớm ôn tập hết.
"Còn năm ngày nữa thôi là chúng ta sẽ về Đế Đô." Thẩm Nghiệp nghịch nghịch ngón tay Diệp Trạch, mặt mày hớn hở mà nói.
Cậu đã đợi ngày này rất lâu, thậm chí còn xem rất nhiều tư liệu lái xe, dự tính thể hiện một chút vào đêm tân hôn.
"Ừm." Diệp Trạch biết cậu rất chờ mong, anh cũng cảm thấy cao hứng.
Anh đã gọi người thu thập hành lý, sau khi kết hôn sẽ ở Đế Đô một khoảng thời gian, người nhà cũng muốn tổ chức yến hội giới thiệu bạn nhỏ với các thế gia, còn có một ít bạn bè của anh muốn kết thân.
Bất quá anh đã tính toán kỹ lưỡng, nhiều lắm sẽ ở Đế Đô một mùa hè liền trở về Hải Thành.
Bởi vì bạn nhỏ còn chưa tốt nghiệp, còn phải ở Hải Thành hai năm nữa.
Hai người tán gẫu một lúc cũng trở về Dung Viên.
Từ Tư Tư chào đón: "Nghe nói Ninh Thi Họa xảy ra chuyện?"
Cô quen biết người đại diện Ninh Thi Họa, vừa rồi mới cùng người nọ liên hồi bát quái, cũng từ đấy biết Ninh Thi Họa cùng cha mẹ có mâu thuẫn, nhưng vấn đề cụ thể là gì thì cô cũng không biết.
Thẩm Nghiệp nói: "Không phải việc gì lớn, em đã giải quyết rồi."
Nghe cậu nhẹ nhàng bâng quơ như vậy, Từ Tư Tư cũng yên lòng.
Thẩm Nghiệp một bên đi vào phòng khách, một bên hỏi: "Đúng rồi chị Tư, nhà chị có thúc giục kết hôn không?"
Từ Tư Tư ngẩn người: "......Hiện tại thì không có."
Chắc mấy năm nữa sẽ có, cha mẹ rất sốt ruột, nhưng mà cô đã lớn tuổi, cha mẹ ngược lại không thúc giục, chỉ hy vọng thân thể cô khỏe mạnh bình an.
Quan trọng nhất chính là em trai cô đã kết hôn sinh con, lực chú ý của họ đều đặt ở trên người cháu gái, càng ít chú ý tới cô hơn.
"À." Thẩm Nghiệp liếc nhìn cô một cái, nói, "Em còn tưởng rằng nhà chị sẽ thúc giục chị kết hôn."
Từ Tư Tư nhướng mày: "Làm sao, cậu chê chị lớn tuổi, muốn chị sớm gả ra ngoài à?"
"Em không có.
" Thẩm Nghiệp nói, "Trước đó em còn nghĩ nếu cả đời chị không kết hôn, em sẽ nuôi chị tới già.
Chỉ là em tò mò thái độ của họ thôi, em nghe nói hiện tại rất nhiều cha mẹ đều thích hối hôn."
Từ Tư Tư khi nghe thấy Thẩm Nghiệp sẽ cho nuôi mình tới già, cả người đều sững sờ.
......Thật sự coi cô là chị gái ruột sao?
Sống mũi cô đột nhiên cay cay không rõ lý do.
Nhưng tính tình cô từ trước đến nay rất hiếu thắng, không nghĩ tới lại bị Thẩm Nghiệp nhìn ra, vì thế ngẩng mặt, ồm ồm nói: "Vậy cậu nhớ rõ lời này, về sau nhất định phải nuôi chị."
Đương nhiên chỉ là nói cho vui, dù cô không ở bên Từ Sách, hay cô độc cả đời, bản thân cũng có tiền để dưỡng lão.
Huống chi cô cùng Từ Sách đã có kế hoạch cuối năm hoặc sang năm kết hôn, tương lai khẳng định cũng sẽ có con......
Nhưng Thẩm Nghiệp có tâm tư này, sao cô có thể không cảm động?
"Được." Thẩm Nghiệp cảm thấy đây là việc đương nhiên, nếu Từ Tư Tư không muốn kết hôn, cậu đương nhiên sẽ nuôi chị ấy.
Từ Tư Tư nhấp nháy mắt, không cho nước mắt rơi xuống: "......Coi như cậu còn có lương tâm."
Thẩm Nghiệp nhún vai: "Em đương nhiên là có lương tâm, em cũng không phải cha mẹ Ninh Thi Họa!"
Từ Tư Tư nghe ra một ít manh mối, tò mò hỏi: "Cha mẹ cô ấy làm sao?"
Thẩm Nghiệp: "Không có gì, bức hôn á, vui ghê hông."
Cậu cũng không nói tình huống cụ thể cho Từ Tư Tư, nhưng Từ Tư Tư cũng từng trải qua giai đoạn bức hôn, sao có thể không rõ ràng.
Cô thở dài, nói: "Hiện tại có nhiều cô gái bị bức hôn, con trai cũng có thể......Chỉ hy vọng về sau xã hội này có thể đổi mới một chút, không còn thành kiến như xưa."
Kết hôn hay không là tự do cá nhân, ai cũng không thể xen vào, nhưng rất nhiều người có quan niệm, không kết hôn chính là đại tội.
Từ Tư Tư không nói cho Thẩm Nghiệp, cô em họ hơn 30 của cô từng mở miệng nói ra một câu chấn động kinh người, trong một lần cả dòng họ tụ hợp, dám nói không kết hôn chính là bất hiếu.
Thời điểm cô nghe được cũng sợ ngây người, phải biết rằng em họ cô làm ở một công ty bất động sản, bằng cấp cũng ở khoa chính quy, tuổi còn nhỏ hơn cô, nhìn qua nhìn nhìn lại cũng không có khả năng sẽ nói ra loại lời này!
Nhưng đây là sự thật, chính miệng em họ cô nói ra, hơn nữa tất cả thân gia đều phụ họa.
Đây là hiện thực, ngay cả mấy bạn trẻ tuổi đều cho rằng hôn nhân là nhu yếu phẩm.
Lúc ấy Từ Tư Tư không phản bác, chỉ cảm thấy có điểm đáng buồn.
"Khẳng định sẽ phát triển hơn, hiện tại ngay cả hôn nhân đồng tính cũng hợp pháp." Thẩm Thời Mộ từ trong thư phòng ra ngoài, vừa lúc nghe thấy bọn họ nói chuyện, cười nói.
Từ Tư Tư suy nghĩ một chút, cũng cười cười: "Đúng vậy, xã hội lúc nào cũng đang từng bước tiến bộ."
Mọi người liền bàn tới vấn đề hôn nhân.
Kỳ thật giống như Từ Sách, hắn lớn tuổi rồi vẫn không kết hôn, fans cũng nhọc lòng thay, thường xuyên nói hy vọng hắn có thể gả cho ai đó tốt một chút.
Bất quá chỉ nói cho vui, so với việc bị người nhà bức hôn, fans đương nhiên hoàn toàn không có bất luận thành kiến ác ý.
Nghe bọn họ nói vậy, Thẩm Nghiệp lại tâm tình bất biến.
Cậu đã sớm cùng Diệp Trạch ở bên nhau, trước nay không bị bức hôn, cảm tưởng cái rắm gì.
щ(゜ロ゜щ)
Nhưng đối với loại cha mẹ của Ninh Thi Họa cần sĩ diện không cần con cái, cậu căm thù đến tận xương tuỷ, cho nên hạ quyết tâm sẽ giúp Ninh Thi Họa.
Ba ngày sau, Thẩm Nghiệp thi xong, ngày mai thi nốt môn cuối cùng.
Dành chút thời gian gọi điện thoại cho Thạch tổng, hỏi thăm tình huống Ninh Thi Họa.
Hai ngày sau cậu phải lập tức cùng Diệp Trạch đến Đế Đô, nếu bố mẹ Ninh Thi Hoạ lại làm ra chuyện gì nữa, cậu cũng vô phương vô pháp trở về cứu Ninh Thi Họa.
Thạch tổng ở bên kia điện thoại tỉ mỉ nói rõ tình huống của Ninh Thi Họa.
Từ sau khi biết thủ phạm chính là bố mẹ mình, Ninh Thi Họa liền sởn gai óc.
Không màng sự phản đối và tức giận của bố mẹ, trực tiếp bảo hai người họ về quê.
Sau đấy lại công khai tình trạng của bản thân lên Weibo, kêu gọi các cô gái bị bức hôn hãy kiên cường lên để chống lại.
Bởi vì bài Weibo, đề tài của Ninh Thi Họa mấy ngày nay đặc biệt nổi tiếng, các trang web lớn đều đang thảo luận về vấn đề bức hôn ngoài xã hội.
Thẩm Nghiệp: "......"
Mấy ngày nay cậu vội vàng tham gia thi cử, buổi tối lại cùng Diệp Trạch tình chàng ý thiếp, mấy đơn hàng đoán mệnh cũng không nhận, xác thật thì không thời gian lên mạng.
Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Nghiệp mở di động, lên Weibo, quả nhiên nhìn thấy Ninh Thi Họa chễm chệ đứng trên hot search.
Bấm vào liền thấy Ninh Thi Họa đăng Weibo.
【 Ninh Thi Họa V: Hẳn là mọi người đều biết hôm trước đóng phim tôi bị thương, nhưn khả năng không biết, tôi còn xảy ra một ít chuyện khác.
Trong lúc dưỡng thương, tôi bị hối thúc kết hôn, hơn nữa tình huống rất nghiêm trọng.
Cụ thể thì tôi không nói nhiều, tôi cũng không bảo mọi người vào phê phán gia đình tôi, chỉ là muốn nói cho các bạn đang tạm thời không có kế hoạch kết hôn, nếu bạn không muốn kết hôn, nhất định phải kiên trì đến cùng.
Bởi vì vấn đề này, không liên quan tới bất kỳ ai, sau cùng là hạnh phúc của bản thân, hy vọng mọi người có thể suy nghĩ kỹ rồi mới làm.
】
Rất nhiều dân mạng nghe tin liền đuổi tới bài Weibo này, một bên cảm khái ảnh hậu quốc tế cư nhiên mà cũng bị giục kết hôn, một bên chia sẻ câu chuyện bản thân từng bị bức hôn.
Những trường hợp đó nghe thôi cũng thấy buồn thay.
Lúc sau Ninh Thi Họa lại đăng một bài Weibo khác: 【 Tôi có thể thoát khỏi vụ việc lần này, ít nhiều cũng nhờ Thẩm đại sư, chân thành cảm ơn Thẩm đại sư thiện lương, chính trực.
@ Thẩm Nghiệp 】
Quần chúng không rõ nguyên do, chuyện này sao lại liên quan đến Thẩm đại sư?
Chỉ tiếc Ninh Thi Họa không giải thích, mọi người chỉ có thể âm thầm suy đoán.
Thẩm Nghiệp thuận tay chuyển phát Weibo Ninh Thi Họa: 【 Ờ, bị bức hôn liền tới tìm tôi, đặc biệt là loại bố mẹ muốn tìm chết, hỗ trợ free nha.
】
Cậu đứng ở cổng trường nghịch điện thoại, mới vừa đi ra một phút liền nhận được điện thoại Từ Tư Tư.
"Cầu xin cậu đừng làm yêu ma quỷ quái nữa, mau xóa đi......" Từ Tư Tư thật sự không biết nói cái gì, bốn chữ bố mẹ thèm chết kia rất có thâm ý, thứ nhất là ám chỉ cha mẹ Ninh Thi Hoạ, thứ hai là có hiềm nghi không tôn trọng người già.
Thẩm Nghiệp đứng ở chỗ râm bên đường, hừ lạnh nói: "Không xóa."
Cậu còn thuận tay sửa lại mật khẩu Weibo, không cho Từ Tư Tư đăng nhập vào.
Từ Tư Tư: "......"
Cô có thể làm gì bây giờ, chỉ đành cố gắng giảng đạo lý cho Thẩm Nghiệp: "Em ở trong mắt mọi người là một mỹ nam phi thường nội hàm e thẹn, mở miệng nói ra lời như vậy rất không hợp lý......Nếu fans cảm thấy thất vọng về em thì sao?"
Thẩm Nghiệp vạch trần: "Em dùng nhân cách mị lực và bản lĩnh chinh phục fans, đừng nói là miệng phun nọc độc, cho dù có đánh rắm trước mặt mọi người thì họ cũng yêu thương."
Từ Tư Tư: "......Cậu thắng."
Cuối cùng bài Weibo đương nhiên không bị xóa.
May mắn fans và người qua đường đều không tỏ vẻ ác ý, ngược lại đều hiểu rõ lời Thẩm Nghiệp nói --
【 Nói rất đúng, cha mẹ không quan tâm tới hạnh phúc của con gái, chính là vội đi đầu thai sớm.
】
【 May mắn cha mẹ tôi đã được khai sáng, hy vọng mọi người đều có thể đạt được hạnh phúc mình muốn.
】
【 Các thiên thần nhớ cho kỹ, nếu bị bức hôn, không đọ được cha mẹ, liền tới tìm Thẩm đại sư.
】
【......】
Thấy bình luận rất hài hòa, Từ Tư Tư mới nhẹ nhàng thở ra.
Thẩm Nghiệp sau khi cúp điện thoại liền không quản tiếp, cũng không xem bình luận, bởi vì cậu bị một bạn học nam ngăn cản.
Người này tên Tiền Lập Tùng, là sinh viên năm 3 hệ đạo diễn cách vách.
Thẩm Nghiệp chưa từng gặp đối phương, nhưng lại là bạn cùng trường, cho dù Diệp Trạch đang đứng ở cổng trường chờ, Thẩm Nghiệp vẫn dừng bước tỏ vẻ lịch sự, kiên nhẫn hỏi: "Cậu tìm tôi?"
Cậu đảo qua mặt Tiền Lập Tùng, phát hiện ấn đường Tiền Lập Tùng biến thành màu đen, nếu không có gì bất ngờ thì ba ngày sau tất sẽ xảy ra việc ngoài ý muốn.
Nhưng tướng mạo Tiền Lập Tùng vốn là đại phú đại quý.
Tình huống này rất giống Mạnh Như Yên lúc trước, hẳn là bị sửa mệnh.
Tiền Lập Tùng nhìn thần sắc Thẩm Nghiệp, có chút kích động: "Tôi......!Thẩm đại sư, tôi có thể cầu ngài giúp đỡ không?"
Thẩm Nghiệp thở dài: "Được, trước tới nhà cậu xem đã."
Cậu vốn đã hẹn Diệp Trạch tới quán lẩu nổi tiếng ở trung tâm thành phố.
Lần trước bởi vì Ninh Thi Họa xảy ra việc ngoài ý muốn, bọn họ không đi được, vừa lúc hôm nay kết thúc thi cử sớm, hai người chuẩn bị lái xe qua đó.
Kết quả nửa đường lại lòi ra một Tiền Lập Tùng.
......Muốn ăn quán lẩu ở trung tâm thành phố sao mà khó khăn như vậy.
Thẩm Nghiệp yên lặng nhìn trời, phiền muộn mà nghĩ, có lẽ cậu trời sinh vô duyên với quán lẩu kia?
Tiền Lập Tùng cho rằng Thẩm Nghiệp sẽ hỏi mình có chuyện gì, hoặc là dứt khoát cự tuyệt mình, không nghĩ rằng Thẩm Nghiệp một chữ cũng không hỏi liền đáp ứng.
Hơn nữa......!Thẩm đại sư nói tới nhà hắn, hiển nhiên đã đoán được tình huống trong nhà mình..
Thẩm đại sư quả nhiên giống trong miệng mọi người, rất biết khiến người ta cảm