Dư Phiêu Phiêu đưa ra lợi ích hấp dẫn thật sự quá lớn, Triệu Phương Phương căn bản không có cách nào chống cự, rất thống khoái ký hợp đồng kia, cùng Dư Phiêu Phiêu đạt được thỏa thuận.
Kế tiếp, bản thân Triệu Phương Phương cũng sẽ nhắc tới mười hai phần chú ý, chú ý nhiều hơn đến hướng đi của bà chủ.
Một khi có vấn đề, Triệu Phương Phương sẽ là người đầu tiên nhắn tin QQ cho Dư Phiêu Phiêu!
Bởi vì, Dư Phiêu Phiêu không có điện thoại...
Sau khi từ trong cửa hàng đi ra, Dư Phiêu Phiêu và Phương Chu Diêu liền cùng nhau đạp xe về nhà.
Sắc trời đã tối sầm lại, hai người đạp xe song song tiến vào tiểu khu, ở địa điểm quen thuộc phất tay chào tạm biệt.
Chuyến đi tối nay, vẽ một dấu chấm hoàn hảo.
Khi hai người về đến nhà, phụ huynh hai nhà đều chưa trở về, phỏng chừng còn đang họp phụ huynh.
Bên này Dư Phiêu ngồi vào bàn máy tính, đăng nhập QQ, vừa nghe nhạc, vừa trả lời tin nhắn chưa đọc, vừa chờ...
Bên kia Phương Chu Diêu trở về phòng tháo sổ ghi chép, đặt nó trên bàn học, kết nối với nguồn điện, cắm dây internet.
Gia đình anh có băng thông rộng, ở một góc của phòng khách.
Dư Phiêu Phiêu trước đó xin ông chủ mạng, chính là vì thuận tiện cho anh kết nối băng thông rộng.
Cô ấy nghĩ rất chu đáo.
Phương Chu Diêu cắm cáp vào lỗ mèo băng thông rộng, kéo trở lại phòng của mình, và sau đó kết nối với máy tính.
Một số hoạt động trên máy tính, kết nối mạng thành công!
Sau đó, việc đầu tiên anh làm chính là đăng nhập QQ, thêm Dư Phiêu Phiêu làm bạn tốt.
Đã thêm bạn nè, nhanh chóng vượt qua.
Đối diện với màn hình máy tính, Phương Chu Diêu mỉm cười, anh lập tức đánh chữ gửi cho cô.
Phương Chu Diêu: 【Có ở đó không?】
Dư Phiêu Phiêu bên kia trả lời: 【Ở đây.
】
Phương Chu Diêu nhanh chóng nghĩ đến đề tài gửi cho cô: 【Tên mạng của cậu hơi quê mùa.
】
Dư Phiêu Phiêu: 【...】
Phương Chu Diêu: 【Tôi sẽ nghĩ cho cậu một cái tên.】
Phía trước máy tính bên kia, Mi tâm Dư Phiêu Phiêu nhíu chặt, vẻ mặt đầy ghét bỏ.
Tên mạng của cô: Phiêu Diêu
Tên mạng của Phương Chu Diêu: Vương Quỷ Hoa Đức Táng Tiêu Dư
(Cười chết tôi rồi má ơi!)
Dư Phiêu Phiêu nhìn thấy bạn thân của anh nộp đơn, đã bị cay đến mắt...
Không nghĩ tới, anh lại còn có thể ghét bỏ tên mạng của cô trước?
Nhận thức khủng khiếp này...
Một lát sau, Phương Chu Diêu gửi cho cô: 【Hay cậu dùng: một người! Bi ⊕ thương.】
Dư Phiêu Phiêu lúc này ngũ quan sắp nhăn thành một đoàn...
Cho dù cô rất sủng anh chàng, vạn sự đều có thể để cho anh, tùy anh, nhưng điểm thẩm mỹ này, tuyệt đối không có khả năng nhường!
Dư Phiêu Phiêu quyết đoán cự tuyệt: 【Không cần.
】
Phương Chu Diêu: 【Đổi lại, tên mạng của cậu quá đất, dùng cái tên này của tôi! 】
Thái độ của Dư Phiêu Phiêu kiên quyết: 【Không thể nào.】
Phương Chu Diêu: 【Được rồi, tùy cậu.】
Dư Phiêu Phiêu nhìn mùi kiều diễm lộ ra trong văn tự này, trên mặt cô là nụ cười bất đắc dĩ.
Dư Phiêu Phiêu đành phải đổi đề tài trò chuyện với anh: 【Ba còn chưa về nhà, mẹ cậu đã về chưa? 】
Phương Chu Diêu trả lời: 【Không, nhà chỉ có một mình tôi.
】
Dư Phiêu Phiêu: 【Cậu đừng sợ, tôi ở cùng cậu.】
Phương Chu Diêu: 【Ừm...】
Phương Chu Diêu: 【Cậu cũng đừng sợ, tôi đang ở đây.
】
Dư Phiêu Phiêu: 【Ừm...】
Trước màn hình máy tính hai bên, hai người không hẹn mà cùng cười ra tiếng...
Phương Chu Diêu cảm thấy: Anh và bạn cùng bàn quả thật có chút khuynh hướng yêu sớm, hiện tại hẳn là trạng thái thích nhau phải không?
Hì hì...
Sao anh lại hạnh phúc như vậy...
Dư Phiêu Phiêu chỉ cảm thấy: Nói chuyện như vậy thật ngốc nha.
Bất quá, hai người cũng cao hứng tán gẫu, nói chuyện qua lại rất nhiều.
Phương Chu Diêu bảo Dư Phiêu Phiêu dẫn thú cưng QQ nuôi, cô lĩnh nữ, anh lĩnh nam, đến lúc đó sủng vật hai người qua lại làm khách.
(Cái này mình không hiểu lắm, tại mình không có dùng QQ.)
Dư Phiêu Phiêu tuy rằng cảm thấy mấy thứ này rất ấu trĩ, nhưng cũng vẫn cùng anh chơi đùa.
Kiếp trước, tuổi này của cô, căn bản không có hưởng thụ những giải trí này, hiện tại có thể hưởng thụ được, coi như là bồi thường trở về đi.
Tán gẫu một lúc, Dư Hàng về nhà.
Dư Phiêu Phiêu thấy ông trở về, lập tức buông máy tính xuống chạy đi truy vấn: "Ba ba, ba về rồi, cơm tối có ăn không?"
"Ăn rồi." Dư Hàng đáp ứng, thủy chung vùi đầu, đi qua bên cạnh Dư Phiêu Phiêu, tính toán trở về phòng.
"Ba ba, hôm nay họp phụ huynh đã nói gì?" Dư Phiêu Phiêu đi theo phía sau ông, vừa đuổi theo bước chân của ông vừa hỏi.
"Liền nói chút về học phí, sau đó nói thành tích.
Giáo viên nói rằng con là người đứng đầu tiên trong