Đi tìm Đường tiểu thư sao?
Nhưng mà vẻ mặt quái dị của anh ấy nhìn Nghiêm Cảnh Dương: “Nghiêm tổng, cái đó… Tối hôm qua anh mới nói với Đường tiểu thư rằng anh sẽ không quay trở về nữa, bây giờ…” Hắn không biết xấu hổ mà nói ra lời này, bây giờ lại phải quay trở về chỗ ở của Đường tiểu thư, mặt mũi này cũng thay đổi quá nhanh rồi.
Đôi mắt to tròn đen nhánh của Nghiêm Cảnh Dương sâu kính nhìn anh ấy một cái, giọng nói như sữa phát ra: “Tối hôm qua cậu nói chuyện với cô ấy, tôi không biết chuyện gì cả!”
Cái gì!
Nghe một chút! Nói cái gì vậy nhỉ?
Nghiêm tổng đang trốn tránh trách nhiệm và kéo anh ấy theo sao? Tần Hạo cảm thấy tại sao Nghiêm tổng bị thu nhỏ nhưng ngược lại trong lòng thay đổi nhiều hơn?
Gần tới trưa, thời tiết ngày càng nóng.
Chiếc xe màu đen lái vào khu biệt thự, dừng lại trước chỗ ở của Đường Tô.
“Nghiêm tổng, đến rồi.”
“Ừ.”
Nghiêm Cảnh Dương mở mắt ra, quay đầu nhìn về phía cánh cửa quen thuộc, ngày hôm qua hắn mới bước ra từ cánh cửa này, không ngờ rằng hôm nay lại phải quay trở lại.
Tần Hạo xuống xe, thân thiết mở cửa xe cho Nghiêm Cảnh Dương.
Nếu như không phải lo lắng cho cơ thể nhỏ bé của hắn chịu tổn thương lại không cẩn thận sẽ bị nghiền nát thì Tần Hạo đã muốn tự mình ôm Nghiêm tổng xuống xe.
Hai tay Nghiêm Cảnh Dương vịn vào ghế dựa trong xe, hai cái chân đạp xuống một cái rồi nhảy xuống đất.
Lúc tiếp đất thì cơ thể nhỏ bé của hắn không đứng vững, còn lung lay.
“Cậu quay về đi, tự tôi đi vào được rồi.” Hắn nói.
Tần Hạo khom người không nhìn thấy bắp đùi cao lớn của Nghiêm Cảnh Dương, biểu cảm trên khuôn mặt rất vi diệu, bởi vì cho đến bây giờ anh ấy vẫn không thể tin được Nghiêm tổng lại biến thành một hạt đậu nhỏ.
“Nghiêm tổng, có một vài lời tôi không biết có nên nói hay không.”
Hai tay nhỏ bé của Nghiêm Cảnh Dương khoanh ở trước ngực, cơ thế thấp bé nhưng khí thế lại không thấp: “Nói.”
“Tôi cảm thấy nếu như Nghiêm tổng muốn ở bên cạnh Đường tiểu thư thì anh có nên thay đổi thái độ đối với Đường tiểu thư một chút hay không? Bây giờ Đường tiểu thư đã thay đổi rất nhiều, hoàn toàn khác so với trước kia, anh đối xử với cô ấy tốt một chút, nói không chừng cô ấy sẽ rất vui vẻ.”
Tần Hạo không biết nguyên nhân vì sao Nghiêm tổng lại bị thu nhỏ lại, hơn nữa phải ở bên cạnh Đường tiểu thư, nhưng nhất định hắn sẽ có lý do của mình.
Bởi vì tính cách của hắn cũng quá lạnh, thái độ đối xử với Đường tiểu thư cũng không tốt, Tần Hạo lo lắng có một ngày Đường tiểu thư không còn nhẫn nại, trực tiếp mặc kệ Nghiêm tổng.
Dù sao bây giờ hắn cũng chỉ là một đứa trẻ, không có mị lực trời cho của một người đàn ông, không còn là một tổng tài cao cao tại thượng của tập đoàn.
“Thay đổi thái độ với cô ấy? Đối xử với cô ấy tốt một chút?” Nghiêm Cảnh Dương cau mày.
Hắn ghét người con gái Đường Tô này, đây chính là sự thật không thể thay đổi, cảm giác chán ghét một người cũng có thể thay đổi sao?
Nhưng hắn nhớ lại âm thanh hồi sáng, chỉ cần Đường Tô nguyện ý hôn hắn thì hắn có thể khôi phục nguyên thân.
“Làm sao đối xử tốt với cô ấy?” Nghiêm Cảnh Dương ngước mắt nhìn, đôi mắt to tròn đen nhánh nhìn thẳng về Tần Hạo.
Tần Hạo hô hấp nghẹn một chút.
Anh ấy ho khan một cái, vừa rồi anh ấy cũng chỉ là tùy tiện nói một chút mà thôi.
Nhưng dưới ánh mắt