Lần trước Bạch Cẩn Nhất đã chính thức gia nhập liên minh quyền Anh Mỹ chuyên nghiệp thông qua công ty quản lý, cùng lúc đó, Tô Phương cũng cắt giảm những trận đấu trong nước của hắn, bắt đầu đàm phán với quyền quán và câu lạc bộ nước ngoài.
“Cha mẹ em có ý trực tiếp mua một câu lạc bộ luôn.” Tô Phương đưa tài liệu cho Bạch Cẩn Nhất xem, “Như thế thì chúng ta vừa có công ty quản lý, vừa có câu lạc bộ quyền quán riêng, rất thuận lợi cho việc huấn luyện của em.”
“Em muốn tham gia câu lạc bộ của Mayweather.” Bạch Cẩn Nhất dùng răng xé băng dính ra quấn lên tay, “Sambu đã giới thiệu em cho thầy ấy rồi, Mayweather sẽ là huấn luyện viên mới của em.”
Tô Phương “òa” một tiếng, “Vua bất bại Mayweather sao? Sambu đúng là có bản lĩnh thật đấy.”
Bạch Cẩn Nhất không vì được “nhà vô địch đấm bốc” nhìn trúng mà sinh ra cảm giác quang vinh, với hắn mà nói, đánh quyền và tham gia trận đấu mới mà điều quan trọng nhất.
“Đêm mai sẽ có tạp chí phỏng vấn.” Tô Phương xem lịch trình, “Chúc mừng em giành giải quán quân hạng trung thiếu niên cấp quốc gia.”
Bạch Cẩn Nhất có chút không kiên nhẫn, “Chuyện đó thì có gì đáng để chúc mừng?”
Tô Phương nhún vai, “Ai bảo em chính là nhà vô địch trẻ tuổi nhất trong nước từ trước đến nay, hơn nữa tin em muốn tiến quân vào giới quyền Anh Mỹ cũng không phải chuyện bí mật gì.”
Bạch Cẩn Nhất chẳng muốn đôi điều thêm, hắn khởi động làm nóng người, sau đó đeo bao tay lên huấn luyện đánh bóng, Tô Phương thì đứng bên cạnh xem.Đánh bóng
Chỉ mới vài năm thôi mà Bạch Cẩn Nhất đã cao tới 1m8, cân nặng vẫn khống chế ở tiêu chuẩn quyền Anh hạng trung, từ trêи xuống dưới đều là cơ bắp xốc vác, không hề có chút mỡ thừa nào.
Từ bé hắn vốn đã rất đẹp rồi, theo năm tháng chậm trôi, ngũ quan dần nảy nở, hắn càng ngày càng anh tuấn chói mắt, trách không được tạp chí nào phỏng vấn cũng đều muốn cho Bạch Cẩn Nhất lên trang bìa, cái khuôn mặt đó cho dù bị thương cũng sẽ không mất đi may mảy chút phong thái nào, trái lại càng khiến người ta mê mẩn.
Tô Phương ngắm trai đẹp cả buổi mới sực nhớ ra, thuận miệng hỏi, “Em đã nói với Giang Thâm chuyện đi Mỹ hai năm chưa?”
Trước một hôm ông tổ Lai Nghi về, phòng vũ đạo cực kỳ bận rộn, Lưu Tinh Chi bình thường có chết cũng không làm việc nay lại cùng quét dọn sạch sẽ phòng vũ đạo, lúc Giang Thâm lau sàn nhà nhịn không được hỏi đàn anh, “Trước đây ông tổ từng về rồi sao anh?”
Lưu Tinh Chi thử nhớ lại, “Trong ấn tượng của tôi thì chỉ có một lần thôi, cơ mà về có mấy hôm là đi, mấy ngày nay tâm trạng thầy mình kém lắm, dù sao cậu cũng cứ sẵn sàng đi.”
Giang Thâm nghe hắn nói thế thì dấy lên chút ưu tư, thấy chừng không mong đợi lắm với buổi gặp mặt ngày mai.
“Cậu về nhà thì tập Hồ Thiên Nga xong nhanh lên nhé.” Lưu Tinh Chi dặn dò lần nữa, “Tỏ tình gì gì đó, đàn ông con trai không được sợ, thất bại thì sao nào, chân trời xa xăm nơi nào mà không có cỏ thơm.”
“Không giống nhau được, em chỉ thích mình cậu ấy thôi.” Giang Thâm bĩu môi nhìn hắn, “Sư huynh anh chỉ thích mỗi tiền, quá tục.”
Lưu Tinh Chi: “…”
Giang Thâm tan học về biệt thự nhà họ Bạch, chuyện đầu tiên cậu làm là tìm Bạch Cẩn Nhất.
Cậu ngó đầu vào phòng tập quyền, lóc nhóc cả buổi, đợi đến khi ánh mắt Bạch Cẩn Nhất lia chỗ mình tới mới vui vẻ lên tiếng, “Cậu vẫn đang tập luyện hả?”
Bạch Cẩn Nhất giữ bao cát lại, nhướn mày hỏi, “Tập lung tung thôi, cậu đói chưa?”
Giang Thâm lắc đầu, định bụng đến ngồi bên Bạch Cẩn Nhất, cơ mà nghĩ thế lại gần quá nên dứt khoát ngồi cạnh bao cát.
Bạch Cẩn Nhất: “Cậu đừng ngồi đấy, coi chừng bị bao cát đụng trúng.”
Giang Thâm: “Không sao mà, tớ chịu được.”
Bạch Cẩn Nhất nén cười, ngồi xổm xuống trước mặt Giang Thâm: “Hôm nay cậu làm những gì?”
Giang Thâm giơ ngón tay ra đếm, “Tớ được múa phụ cho ‘Sơ Vũ’ của sư huynh á, ngày mai còn có một nhân vật lớn tới dạy tớ múa.” Cậu khẽ liếc Bạch Cẩn Nhất, có chút ngượng ngùng nói, “Tớ còn tập Hồ Thiên Nga nữa.”
Bạch Cẩn Nhất: “Tập đến đâu rồi?”
Giang Thâm thần bí trả lời, “Tớ không nói cho cậu biết đâu, nói ra thì đâu còn gì là lãng mạn.”
Bạch Cẩn Nhất rốt cuộc phải bật cười, hắn nắm lấy tay Giang Thâm kéo cậu đứng lên, “Tôi không hỏi nữa, đi nào, ăn cơm.”
Tạp chí quyền Anh được đưa đến sáng nay Giang Thâm vẫn chưa đọc, cậu vừa ăn cơm vừa cẩn thận lật từng tờ một, quả nhiên lại thấy được tin tức của Bạch Cẩn Nhất.
Giang Thâm mặc kệ tay đang không sạch sẽ mà chạy nhanh lên tầng cầm sổ, kéo và keo xuống vui vẻ cắt khung chữ kia.
“Ngôi sao tương lai trẻ tuổi mạnh mẽ nhất thế kỷ này đã nhận được đai vàng đầu tiên thuộc về mình, nắm đấm Bạch Cẩn Nhất sẽ nghỉ ngơi sao, đương nhiên không, cậu ấy vẫn tiếp tục tạo nên những truyền kỳ.”
Giang Thâm đọc xong, như nghĩ ra gì đó nên vội hỏi, “Đai vàng của cậu mang về chưa, để ở đâu rồi?”
Bạch Cẩn Nhất miệng đầy thịt gà, không để ý lắm mà đáp, “Dưới gối của cậu đấy.”
Giang Thâm cười ha ha cả buổi, tiếp tục đọc khung khác, “Mới đây chúng tôi đã phỏng vấn người đại diện của Bạch Cẩn Nhất – cô Tô Phương, đối phương tiết lộ Bạch Cẩn Nhất sẽ hướng đến giới quyền Anh quốc tế chuyên nghiệp, hơn nữa cậu