Đại ma đầu đã quen với đau đớn.
Với vẻ mặt u ám, người học việc vung thanh trường kiếm và xẻ thịt con lợn rừng, ướp với nước sốt, và cắt một miếng mỡ lợn để lau trên phiến đá.
Những lúc đau không thể chịu nổi, hắn sẽ nhớ đến Hoắc Kỳ Tình.
Trước đây, hắn còn có thể chịu đựng được một lúc, nhưng kể từ khi hắn lại đột phá thân thể của đại ma vương vào ngày hôm đó, sự tôn trọng và nhẫn nhịn còn lại đã biến mất.
Một Hoắc Kỳ Tình gầy guộc, yếu ớt, luôn ngồi xe lăn, nhìn xa xăm về phương bắc.
Tỉnh lại sau hôn mê, hắn đã ở trong Mộng Hoang Sơn.
Hắn may mắn hơn Hoắc Kỳ Tình, nhưng thật ra cũng không có khác biệt gì.
Thời gian trôi qua, núi rừng bao trùm bởi đèn lồ ng.
Đồ đệ tức giận ghé vào tai đại ma đầu nói nhăng nói cuội, cự vật nóng bỏng đâm vào sâu bên trong khiến hắn có chút khó chịu.
Thịt cá thu dày, mọng nước nhưng hơi mặn, đại ma đầu bị đồ đệ dụ dỗ ăn ba cái bánh trắng mà không biết.
Nhưng hắn lại không cảm thấy đau.
Sức sống của đại ác ma hỗ trợ chút lý trí cuối cùng của người học việc, anh ta chống lại sự thúc đẩy của cơn thịnh nộ nguyên thủy, và lặng lẽ đánh cá, chặt cây, bắt lợn rừng và làm đèn lồ ng.
Nytsxtp
Sùng Nghị luôn miệng bảo hận đứa bé, nhưng đứa bé trong bụng lại không có chút chán ghét nào với người cha bạo lực này, nó được an ủi nên dần trở nên ngoan ngoãn, không hành hạ cơ thể kiệt sức của đại ma đầu nữa.
Sự lạnh lẽo trống rỗng trong trái tim đại ma vương khẽ đốt lên một ngọn lửa nhỏ, nhưng ngọn lửa quá nhỏ, trong nháy mắt đã chìm trong nước biển băng giá.
Đại ma đầu ngủ thiếp đi.
Sáng sớm hôm sau, con quỷ lớn tìm thấy người học việc của mình đang bận rộn bên bờ sông.
Buzcvfl
Đã lâu rồi hắn không ngủ ngon như vậy, trong mộng, hắn nhìn thấy ngọn đèn kia được treo trên đỉnh núi, từ xa soi sáng con đường dưới chân hắn.
Những chiếc đèn lồ ng ở núi Huangmeng quá xấu xí, không vẽ hoa và chim, không làm thơ, treo vô vọng trước cửa, như thể sắp chết vì ai đó.
Lồ ng đèn ở núi Hoang Mộng quá xấu, không vẽ hoa chẳng vẽ chim, cũng không có thơ, chỉ là một màu trắng xóa được treo trên cửa, trông không khác gì đưa tang.
Nhưng anh thực sự không đau.
Ở trong mộng, đại ma đầu sờ lồ ng ngực của mình, Giao Nhân Châu đã trở về nơi cũ, nhưng tim của hắn đã vỡ nát từ lâu.
Người này phát điên đến nỗi người thân không nhận ra, nhưng vẫn nhớ hắn thích ăn thịt lợn rừng.
Hôm sau tỉnh lại, đại ma đầu uể oải lê thân thể đau nhức từ từ ngồi dậy, ngẩn ngơ nhìn lá cây đung đưa ngoài cửa sổ cùng bóng người đang bận bịu dưới tán cây.
Người học việc tức giận và gầm gừ những lời vô nghĩa một cách hung ác bên tai anh ta, và người khổng lồ nóng bỏng đập vào tim, gan và dạ dày của anh ta có chút khó chịu.
Ymuowcd
Đồ đệ đang nấu ăn bên bờ sông, bên cạnh là một con heo rừng đáng thương đã bị cắt tiết, rửa sạch, lột đi lớp da dày, đang được treo ngược trên cành cây.
Người học việc nói: “Ta ướp một hũ mực, mực đã ra bơ rồi, chiên nướng sẽ rất thơm, ta sẽ rửa sạch muối, để sau này khỏi kêu mặn nữa.
“
Đại ma đầu khàn khàn giọng hỏi: “Ngươi đang làm gì vậy?”
Người học việc đang nấu cơm bên bờ sông, thì một con lợn rừng tội nghiệp đã bị cắt tiết, rửa sạch, lột s@ch lớp da dày đang treo ngược trên cây nhe nanh.
Frzmtcq
Trên gương mặt của đồ đệ hằn đầy mạch máu đỏ dữ tợn, y cố khắc chế cơn tẩu hỏa nhập ma, dịu dàng trả lời: “Mấy tháng nay người đều ăn không ngon, sáng sớm nay ta nhìn thấy một con heo rừng đang tắm bên sông, bèn tiện tay gi3t chết.”
Người học việc đã thay đổi hoàn toàn tính cách của mình, anh ta trở nên u ám và hung bạo, tràn đầy sự kiểm soát chuyên chế.
Đại ma đầu ngạc nhiên nhìn đồ đệ nhóm lửa, bên trên là một khối đá trơn nhẵn sạch sẽ đang được hơ nóng.
Người học việc của anh ấy bản chất tốt bụng và hiền lành, nhưng anh ấy rất bạo lực và hoang tưởng vì nỗi ám ảnh của mình.
Người này đã tẩu hỏa nhập ma đến mất hết tính người, nhưng y vẫn nhớ hắn thích ăn heo rừng.
Người học việc choáng váng vì nội lực hỗn loạn, bấp bênh đứng bên mép suối, ngón tay nắm chặt thành nắm đấm.
Cpjoptf
Đồ đệ u ám vung trường kiếm xẻo từng miếng thịt của heo rừng, phủ lớp sốt lên, sau đó cắt một miếng mỡ lau sạch phiến đá, động tác nướng thịt vô cùng thuần thục.
Người học việc bọc con cá ngừ đã tẩm ướp trong một lớp bột mỏng, chiên vàng giòn, mùi dầu mằn mặn thoang thoảng bay xa, mấy con mèo hoang nhỏ trong núi gần đó đều thò đầu ra ăn trộm.
một vết cắn.
Đại ma đầu nói: “Ta không ăn nổi.”
Người học việc bỏ thìa xuống, nhảy lên ngọn cây mấy lần, giơ tay hất bay mấy phiến đá mỏng, một đàn ngỗng trời bị hất xuống suối núi.
Đồ đệ im lặng một lát, ma văn màu máu lặng lẽ lan đến mi tâm, nhưng y vẫn không nói gì, chỉ đứng dậy ôm một bọc trái cây đến, là quả dại trên núi vừa được hái xuống, hồng hào mọng nước đầy hấp dẫn.
Ngày hôm sau tỉnh lại, đại ma đầu lấy thân thể mệt mỏi đau nhức chậm rãi từ trên giường ngồi dậy, mê mang nhìn lá cây đung đưa ngoài cửa sổ cùng bóng cây lẻ tẻ dưới bóng người.
Gumhbpp
Đại ma đầu kinh ngạc nhìn đồ đệ của hắn, nói: “Sùng Nghị…”
Ngày ấy, anh là người lỡ bước vào sự lãng mạn và dịu dàng mà cậu học trò đã chuẩn bị sẵn cho người khác, nhưng lại ngu ngốc nghĩ rằng mình đã có tình yêu từ đó.
Kxvwivj
Đồ đệ lớn tiếng: “Ăn.”
Nếu một ngày… Nếu một ngày tìm lại được lý trí…
Đại ma đầu yên lặng gặm lấy một quả: “Ta cũng không nói là ta không ăn…”
Mỗi khi đại ma đầu lộ ra một chút đau đớn nhíu mày, liền sẽ không chút do dự đem đại ma vương đ è xuống giường.
Từ khi trở về từ Võ Lâm Minh, đây là lần đầu tiên đại ma đầu dùng giọng điệu bình thường mà nói chuyện với y.
Khi trời tối, anh vào rừng thắp sáng tất cả những chiếc đèn lồ ng, mang theo con quỷ lớn vào rừng để xem những chiếc đèn lồ ng, và khàn giọng hỏi chủ nhân rằng anh ta thích cái nào.
Nội lực hỗn loạn khiến đầu óc của đồ đệ trở nên mơ hồ, y lảo đảo đứng bên bờ sông, ngón tay nắm chặt thành quyền.
Khi đại ác ma chìm vào giấc ngủ, nó sẽ luôn thì thầm từ “đèn lồ ng”.
Qmxbsub
Đại ma đầu nói: “Ngươi cầm đi nội lực của ta, nếu còn không chịu tìm vật chứa rồi tu luyện như Yến thành chủ, sớm muộn gì kinh mạch của ngươi cũng sẽ nổ tung mà chết.”
Hoắc Kỳ Thanh gầy gò xanh xao luôn ngồi trên xe lăn nhìn về phương bắc.
Đáy mắt đồ đệ đỏ thẫm vì nhập ma, y nói: “Người lo ta sẽ chết sao?”
Hóa ra … hóa ra những kẻ tra tấn anh ta đều đã chết.
Đại ma đầu nhẹ giọng nói: “Có lúc nào ta muốn ngươi chết đâu, cho dù… cho dù Võ Lâm Minh nói là ngươi bày mưu bắt ta, ta cũng chưa từng muốn ngươi chết.”
Hắn có chút nghi hoặc nhìn qua, phát hiện đồ đệ từ dưới sông vớt lên một cái bình gốm thô, đem đặt ở ven sông, xé giấy dầu, cẩn thận moi ra bên trong, rửa sạch sẽ.
Dây thần kinh của đồ đệ căng ra, căng đến mức đầu đau muốn nứt, y nói: “Bọn chúng đều đã chết… ta đã giết sạch bọn chúng… giết toàn bộ…”
Đồ đệ yên lặng nhìn đại ma đầu ăn, nhớ tới đèn lồ ng tối hôm qua, trầm giọng nói: “Hoắc Ly, từ nay về sau, ta tất cả đều cho ngươi.”
Oeicqor
Đại ma đầu ngẩn người: “Nhuận Bạch của ngươi đâu?”
Đồ đệ từ trên cây nhảy xuống, bình tĩnh tiếp tục chiên cá cốm: “Ngươi muốn ăn ngỗng trời sao? Lát nữa ta đi nhặt.”
Zcolimc
Đồ đệ nổi giận: “Đừng nhắc đến cái tên buồn nôn kia, ta đã sớm gi3t chết hắn.”
Đồ đệ trên má có vết máu, còn đang điên cuồng trạng thái, cố hết sức thuận miệng trả lời: “Mấy tháng nay ngươi ăn không ngon, ta nhìn thấy một con heo rừng đang tắm.” ở sông sáng nay.
Nhân tiện, giết đi.”
Đại ma đầu đứng ngây ra.
Đồ đệ trầm mặc một lát, nói: “Từ nay về sau, đều là của ngươi.”
Tgyjdoi
Đồ đệ nướng kỹ miếng thịt trên phiến đá, thô bạo gấp miếng thịt đến bên miệng của đại ma đầu: “Ăn.”
Đồ đệ trầm mặc một hồi, trên má hắn huyết tuyến lặng lẽ lan đến giữa lông mày, nhưng cuối cùng vẫn là không nói lời nào, mà là đứng dậy bưng một túi đầy trái cây tươi tới.
trái rừng hái trên núi trong veo, hồng hào hấp dẫn.
Đại ma đầu bị dáng vẻ tàn bạo này của đồ đệ dọa sợ, ngơ ngác há miệng ăn miếng thịt, không thể tin mà nhìn dáng vẻ lạ lẫm của đồ đệ: “”Ngươi… Ngươi đã giết Võ Lâm Minh Chủ… và con trai của lão…”
Đồ đệ nướng thịt trên phiến đá, hung ác cầm đũa đưa tới miệng đại ma vương: “Ăn đi.”
Từ khi tỉnh lại hắn đã ở bên trong núi Hoang Mộng.
Đồ đệ ngón tay khẽ run, hắn không muốn nhớ lại ngày đó nữa.
Tizwupy
Bên cạnh chỉ có một đồ đệ tẩu hỏa nhập ma bầu bạn, thỉnh thoảng sẽ có người trong giáo đến báo cáo một ít công việc, hắn chưa từng hỏi những chuyện xảy ra trước đó, người khác cũng không nói gì với hắn.
Đồ đệ lạnh lùng liếc mắt nhìn đại ma đầu, đè nén cáu kỉnh thấp giọng nói: “Lúc nào ngươi mở hai chân ra cho ta ***, ta gọi ngươi là sư phụ.”
Hóa ra… hóa ra những người từng dày vò hắn… đều đã chết.
Đồ đệ hai mắt đỏ bừng, nói: “Ngươi lo lắng ta chết sao?”
Là đồ đệ dịu dàng chính trực luôn muốn làm người tốt của hắn, tự tay gi3t chết.
Đồ đệ cộc cằn nói: “Ăn đi.”
Đại ma đầu còn chưa kịp nói gì, đồ đệ đã nhét cả đũa thịt vào miệng của hắn: “Không đau thì nên ăn một chút đi.”
Đồ đệ có chút lo lắng: “Ngươi thích loại nào đèn lồ ng?”
Sfzhxyh
Tính cách của đồ đệ đã hoàn toàn thay đổi, y trở nên u ám tàn nhẫn, tràn ngập tính kiểm soát đầy thô bạo.
Đồ đệ căng thẳng cái kia thần kinh, đau đầu căng thẳng, nói: “Bọn hắn đều chết, ta giết bọn hắn… giết hết…”
Lúc trước còn có thể nhẫn nhịn được một chút, nhưng từ lần thân mật trước cùng đại ma