Trình Nhất Dương tỉnh dậy sau 10 phút nghỉ ngơi.
Kể ra, làm đại minh tinh cũng vô cùng mệt mỏi.
Mọi người thường thấy họ ở bộ dáng chỉnh chu, sang trọng trong những bộ vest hay hàng hiệu đắt đỏ.
Nhưng mấy ai nhìn thấy được sự mệt mỏi, gắng gồng trong công việc của họ.
Trình Nhất Dương là một đại minh tinh nổi tiếng, lịch trình dày đặc chạy đến quên ăn, quên ngủ, lâu lâu chỉ thoáng qua nghỉ ngơi một chút rồi lại phải điên cuồng chạy theo sự mệt mỏi.
Mi mắt nặng nhọc nhìn xung quanh, Nhất Dương cầm lên chai nước uống một ngụm lớn.
Nhìn sang cô đang soạn lại kịch bản cho mình anh liền nhếch mép ghé lại chọc ghẹo.
- Hóa ra cô cũng siêng năng và được việc nhỉ?
- Ý gì đây? Ngủ dậy muốn kiếm chuyện đấy à?
Trình Nhất Dương bất cần nhướn vai một cái.
Anh đưa mắt nhìn hết mấy cái bối cảnh xung quanh phim trường, đúng là càng nhìn càng áp lực.
Nhìn lại cô vẫn thấy cô gương mắt chằm chằm nhìn mình, chẳng hiểu sao da gà gì đấy lại cứ lần lượt nổi lên khiến anh chỉ biết cười trừ.
- Tôi đi vệ sinh một lát đã...cô tiếp tục chỉnh sửa đi.
Tôi sẽ xem lại sau.
Nhất Dương nghĩ đi nghĩ lại vẫn là không nên khiến con mèo nhỏ này xù lông.
Đứng dậy bỏ vào nhà vệ sinh để lấy lại chút tinh thần.
Ngày nào cũng hệt như ngày hôm nay, nhàm chán lặp đi lặp lại những thứ bận rộn.
Cẩm Nhiên thật sự không thể hiểu nổi anh, cô bĩu môi quay lại với công việc của mình.
Làm quản lý cho đại minh tinh đâu phải dễ.
Cô phải chu toàn mọi việc cho anh, tất cả từ nhỏ nhặt nhất.
Lúc này, một thân hình cao lớn bước lại đặt xuống bàn một ly trà đào khiến cô nhíu mày ngước mắt lên.
Bóng dáng nam nhân cao to, khuôn mặt sáng bừng mang nét lai Tây sắc sảo.
Ngũ quan phải nói là ngang ngửa với Trình Nhất Dương, thậm chí là có chút nhỉnh hơn.
Cái nét đẹp hài hòa này thật khiến Lục Cẩm Nhiên cô phải mở mắt, ngơ ngác mà ngắm nhìn.
- Gì vậy ạ?
- Cho em.
- A, không cần đâu ạ.
- Nhận đi, anh mua cho cả đoàn ý mà.
Anh ta bước đi mà cô vẫn còn khó hiểu.
Người này cô ngợ ngợ như quen nhưng lại chẳng nhớ nổi ra ai.
Khuôn mặt điển trai kia thật khiến cho trái tim thiếu nữ phải rung động.
Vẻ bề ngoài không cần biết hơn hay không nhưng tính cách chắc chắn là phải hơn tên Trình Nhất Dương kia rồi.
- Dễ thương lại còn đẹp trai như vậy...là ai nhỉ? Aaa là Trương Nhạc Hạo! Ôi, ở ngoài sao có thể đẹp trai như vậy?
Còn đang mơ màng với đôi mắt muốn bắn ra trái tim thì một cái cú đầu đau điếng giáng xuống đầu cô.
Trình Nhất Dương ngồi xuống bên cạnh giật lấy vài tờ giấy xem lại phần kịch bản.
Cẩm Nhiên không cam lòng đưa tay hù dọa sẽ đánh anh nhưng lại dừng lại khi bắt gặp ánh mắt sắc lạnh kia.
- Đồ hung dữ.
- Cô nói ai hung dữ?
- Tôi bảo anh hung dữ, chẳng bù cho nam thần họ Trương kia.
- Nam thần họ Trương?
Ánh mắt Cẩm Nhiên sáng rực lên liên tục gật đầu.
Nhìn theo ánh mắt của cô, anh nhìn thấy Trương Nhạc Hạo.
Cái nhíu mày của anh vô cùng sâu, bên