(Tinh tế đệ nhất Đại pháp sư)**maitran.wordpress.com** Chương 56: Thành ý thì thành ý, hắc pháp sư rất thích vật liệu, nhưng không phải chỉ thích vật liệu.
Không đợi đám trùng tộc này lộ ra sự vui mừng, Ludwig liền trầm mặt xuống, nói: "Nhưng các ngươi không hỏi qua ý kiến của người trong cuộc, liền đưa hai chúng ta đến đây. Đây chính là bắt cóc trắng trợn, bắt cóc là phạm tội, vì mục đích gì cũng không được!"
Vào thời cổ đại, thường có những hắc pháp sư rất độc lập, khi đó mọi người đều không khái niệm pháp luật, vì vậy hắc pháp sư quen thói từ trên trời rơi xuống, bế đứa trẻ mình ưa thích bỏ chạy, mười mấy năm sau đứa trẻ kế thừa tuyệt học, đồng thời trò giỏi hơn thầy, chuyện làm đầu tiên chính là thủ tiêu lão sư —— coi như truyền thụ tri thức là một chuyện tốt, nhưng nếu người trong cuộc không đồng ý thì cũng không được.
Nhóm nữ tư tế lộ ra khuôn mặt hoa dung thất sắc*, gấp đến độ xoay quanh, lúc này chủ mẫu cấp cao kia đẩy các cô ra.
(*khuôn mặt xinh đẹp hoảng hốt sợ hãi) Chủ mẫu vừa lên tiếng, lại nói ngôn ngữ của nhân loại không thuần thục: "Nhất định phải, kế vị, đây là nghĩa vụ không thể, từ chối!"
Nhóm nữ tư tế vây quanh cô ta, giống như đồng lòng mà cùng nhau phụ họa: "Đúng đúng đúng, chúng ta cũng ngoại lệ để cho nam kế vị!"
"Đây đã là thời đại nào, ngay cả tinh linh hắc ám cũng cho phép nam tinh linh làm tư tế, nữ phù thuỷ cũng không tùy tiện sát hại bạn tình rồi!" Ludwig tức giận phê bình, "Ta thấy công nghệ sinh học của các ngươi cũng rất phát triển, tại sao tư tưởng lạc hậu như thế, chẳng trách sắp vong quốc diệt tộc!"
"Coi như ngài là trùng hậu cũng không thể nói lung tung a!" Nữ tư tế thét lên inh ỏi như Bạch Dạ Sương Tinh, "Nam giới vốn không bằng nữ giới, đây là thường thức! Bọn họ thân thể yếu đuối, không chịu nổi mất quá nhiều máu, không thể sinh dục đời sau, bộ dạng tướng tá quá lớn cho nên nam giới cần ăn gấp đôi đồ ăn so với nữ giới, vô cùng lãng phí, lớn lên chỉ có cơ bắp mà không có não, chỉ có bề ngoài đẹp đẽ ưa nhìn thôi..."
Đầu ngón tay của Ludwig bốc lên một vốc lửa địa ngục, pháp sư nhếch môi âm trầm nói: "Ngươi nói ai lớn lên không não?"
"A, chúng thần dĩ nhiên không phải nói trùng hậu ngài... Ngài là nam giới hiếm có cỡ nào, cơ hồ ưu tú giống như nữ giới nha!"
Nhìn thấy sắc mặt của Ludwig càng ngày càng tối, chủ mẫu ít nói kia đưa tay nắm tóc nữ tư tế, kéo ra phía sau.
Hayden cùng Ludwig khá bất ngờ là cô ta không chút do dự mà mở miệng: "Vâng, tập tục xấu của đất nước cũ, chúng thần đang thay đổi."
Một số nữ tư tế phục vụ hoàng thất tư tưởng còn có chút bảo thủ, tức giận bất bình mà trừng mắt, chủ mẫu kia liếc mắt qua họ một cái, họ liền ngoan ngoãn ngậm miệng lại, đứng ngay ngắn. Chủ mẫu xoay qua, dùng ngôn ngữ của trùng tộc thấp giọng nói vài câu với họ đại loại như, "Mặc dù Hayden là nam nhưng treo năm mươi người các cô lên đánh cũng không tốn chút sức lực", những nữ tư tế này không có gì phản đối.
Những gì chủ mẫu nói chưa chắc là lời nói dối, bất kỳ nền văn minh nào cũng sẽ có những tập tục xấu trong sự phát triển của nó. Điều này không thể tránh khỏi, nhưng nếu bây giờ họ tìm tới Hayden, hy vọng anh kế vị, thậm chí không quan tâm rằng anh là nam, cũng không thèm để ý anh còn có một nửa huyết thống nhân loại, vậy ít nhất chứng minh, nền văn minh này đang cố gắng thay đổi, và đó không phải là điều xấu.
Hayden khẽ gật đầu, nhưng anh nói: "Các cô đã tìm kiếm sự thay đổi, ngay cả huyết thống nhân loại của ta cũng không để ý, vậy cần gì phải tiếp tục câu nệ với "huyết thống Hoàng thất", nhất định phải nhìn chằm chằm vào ta?"
Nữ tư tế trưởng nói: "Bên trong quốc hội Vòng sinh mệnh cũng không phải hòa hợp, tất cả mọi người muốn đề cử ứng cử viên có thể đại diện cho quyền lực của mình, nhưng không có cách nào toàn tâm tín nhiệm ứng cử viên của đối thủ —— tiểu thư Mia chắc đã nói qua với các ngài, năm mươi năm trước, bộ tộc tôi phân chia ra phần tử cuồng chiến tranh... Cho nên ở thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, các chỉ huy cấp cao và các nghị viên lo sợ không cẩn thận sẽ bị một số phần tử cực đoan nắm quyền, nhưng trùng tộc không chịu nổi sự cãi vã, rốt cuộc, để chống lại nền văn minh Alato, chúng thần thậm chí đã bị buộc phải sử dụng các thủ đoạn vi phạm đạo đức —— chúng thần tập trung các bé gái sơ sinh lại, dùng công nghệ sinh học để làm cho họ thành niên trong vòng một hai năm, nhanh chóng vào chiến trường..."
"Tựa như Mia như vậy." Ludwig bất mãn nói, một chỉ huy cấp cao bị bắt, nhìn thấy chân váy hoa thì không thể di chuyển, có thể suy ra trong cuộc đời ngắn ngủi của mình, cô ấy không có cơ hội hưởng thụ cuộc sống chân chính.
"Đây cũng là lý do khiến quốc gia mất đi niềm tin." Chủ mẫu càng nói, ngôn ngữ của nhân loại càng lưu loát, cô tự mình giải thích, "Mọi người bắt đầu lo lắng, chiến thắng cường địch, chúng tôi, không còn là chúng tôi nguyên bản."
Trùng tộc và Đệ tam văn minh bắt đầu khai chiến từ sớm, trong những năm chiến tranh của bọn họ, tổng dân số đã giảm mạnh, đã không bằng một phần ba của thời kỳ cường thịnh, dân chúng còn lại lo lắng về công nghệ được sử dụng trong chiến tranh. Nhiều binh lính trùng tộc không có gia đình, chưa từng được tận hưởng tuổi ấu thơ bình thường, vì vậy họ bắt đầu lo lắng, trước khi bị Đệ tam văn minh hủy diệt, bọn họ đã trở thành một cỗ máy quân sự chỉ tồn tại cho chiến tranh.
Tại bước ngoặt này, trùng hoàng hy sinh thậm chí còn tồi tệ hơn.
So với các loại nguy cơ, để một nam giới hỗn huyết trở thành hoàng đế, ngược lại không phải là chuyện gì khó có thể tiếp thu. Huống chi, Hayden mấy năm gần đây thanh danh vang dội, hình tượng anh dũng không sợ hãi của anh trên chiến trường rất được trùng tộc tôn trọng, bọn họ yêu thích hình tượng anh hùng chiến đấu vì lý tưởng này, dù cho xuất phát từ vấn đề lập trường, vị anh hùng này tạm thời là kẻ thù của họ.
"Điều này chúng ta sẽ nói sau." Ludwig vẫn tối sầm mặt lại, ngữ khí thật không tốt mà nói, "Các ngươi trước tiên giải thích một chút, huyết thống của Hayden là như thế nào? Trùng hoàng của các ngươi trắng trợn cướp đoạt dân nam sao?"
Chủ mẫu cảm nhận được nguy cơ rất lớn, tóc của cô lo lắng tới dựng lên, nếu như nữ tư tế nào dám to gan nói phải, phỏng chừng "Trùng hậu bệ hạ" của các cô sẽ trở mặt không tiếp thu trùng!
Nhóm nữ tư tế nhìn nhau, thấp giọng than thở, "Nam nhân đều là đuôi trùng lớn kêu ồm ộp", Ludwig phán đoán, là một câu tương tự như câu "Nam nhân đều là móng heo lớn" của nhân loại.
Nữ tư tế trưởng miễn cưỡng nói: "Là như vầy, ba mươi năm trước, bộ tộc tôi bắt đầu đề nghị rằng chúng tôi và nhân loại cũng không phải là quyết sống chết, kẻ thù thực sự là nền văn minh cướp đoạt, mà nhân loại cũng không phải loại văn minh cướp đoạt kia, năm đó chúng tôi khai chiến với nhân loại, là kết quả tính kế của nền văn minh Alato, chúng tôi cố gắng tiếp cận với nhân loại."
Hayden khá bất ngờ: "Trùng tộc biết sớm hơn so với chúng ta."
Có một nữ tư tế lẩm bẩm một câu "Ngài cũng là trùng tộc", sau đó liền ngậm miệng, để tư tế trưởng nói tiếp: "Thế nhưng, thời gian dài chỉ dựa vào chiến tranh mà đối thoại đã khiến chúng tôi thực sự không hiểu nhân loại, chúng tôi tiếp xúc nhân loại, nhưng lúc đó chúng tôi căn bản không biết, chúng tôi không phải tiếp xúc với nhân loại "chính phủ"."
"Kẻ lưu vong "Hắc khu"." Hayden nhíu mày lại, "Các cô tiếp xúc với người bên ngoài tinh vực, phần lớn đều là tội phạm truy nã của đế quốc, hoặc là tổ chức hải tặc tinh tế."
"Khi đó nào có biết. Còn nghĩ bọn họ là đại sứ của đế quốc nhân loại, sắp xếp để bọn họ ở tại hoàng cung, mấy nhà khoa học bọn họ đưa ra tiến hành giao lưu khoa học kỹ thuật với chúng tôi quả thật cũng rất lợi hại." Nữ tư tế trưởng nói, "Một tên "Đại sứ" kiêm nhà khoa học trong mấy tháng giao lưu hợp tác kia, với vẻ ngoài xuất sắc, ăn nói khéo léo và cống hiến cho kiến thức khoa học, đã gạt được sự ưu ái của trùng hoàng bệ hạ."
Ngay lúc quốc hội Vòng sinh mệnh giương thương múa kiếm, tranh luận gay gắt vấn đề, "Hiện tại để cho nam giới nhân loại tiến vào hoàng thất trở thành trùng hậu có phải là quá nhanh", nhân loại đã trốn thoát trong đêm.
Manh mối hợp tác giao lưu đã kết thúc đột ngột, để lại trùng tộc bối rối, phòng thí nghiệm trùng tộc bị cướp hết sạch, cùng một nữ hoàng bị lừa gạt tình cảm.
Câu chuyện sau đó Ludwig có thể tự mình nghĩ tiếp —— những kẻ liều mạng có lẽ là lính đánh thuê, có lẽ là một tổ chức hải tặc độc lập, bọn họ đánh cắp công nghệ sinh học của trùng tộc, sử dụng nó cho nghiên cứu bất hợp pháp của riêng họ, đồng thời tại một phòng thí nghiệm không biết tên, dùng t*ng trùng từ lâu không điều tra ra là của nam nhân nào cung cấp, kết hợp với gien bị đánh cắp từ nữ hoàng trùng tộc, chế tạo ra hỗn huyết tà đạo.
"Trùng tộc có tuổi thọ gần 500 năm, kỷ lục sống lâu nhất của nhân loại không tới 300 năm, hơn nữa năm mươi mấy năm cuối cùng cơ bản nằm trên giường, dựa vào máy móc duy trì sinh mệnh." Hayden thở dài, "Ta biết đó là ai, hắc khu có không ít công ty thí nghiệm sinh học bất hợp pháp, lén lút chế tạo thuốc cấm được gọi là ""Chiết xuất gien trùng tộc" có thể khiến người ta kéo dài tuổi thọ, có hiệu quả hay không ta không biết, đế quốc thật sự rất nghiêm ngặt, nhưng vẫn không ngăn chặn được lão đại của các tập đoàn kinh tế có tiền khát vọng tăng tuổi thọ."
Ánh sáng của nhân loại, ban đầu được sinh ra từ hành vi trộm cắp xấu xa và lừa dối.
Chủng tộc ngoài hành tinh được gọi là trùng tộc này được đặt tên theo cấu trúc xã hội của họ, cho nên khó tránh khỏi sẽ có rất nhiều nhân loại cho là, trùng tộc địa vị càng cao sẽ có gien càng tốt hơn? Kẻ liều mạng vì lợi ích cái gì cũng dám làm, bọn họ cải trang thành đại sứ, lợi dụng mong muốn tìm kiếm hòa bình nhất thời của trùng tộc, đánh cắp gien của nữ hoàng trùng tộc. Nhưng vật thí nghiệm của họ thậm chí chưa kịp được sinh ra bởi người mẹ thay thế, đã bị lật đổ
bởi nhóm người nhặt rác khác.
Ludwig yên lặng cầm tay Hayden, nhưng Hayden đang có tâm trạng tốt, pháp sư vong linh cũng không cảm nhận được tâm tình tiêu cực. Cho nên Ludwig không nhịn được tán thưởng mà nhìn anh hồi lâu.
"Sau khi bị lừa dối, các vị vẫn sẵn sàng cố gắng tin tưởng nhân loại một lần nữa." Hayden nói với chủ mẫu kia, "Đối với điểm ấy, chúng ta còn kém rất xa quý quốc, xin chấp nhận sự tôn trọng của ta."
Mặc dù có nửa huyết thống trùng tộc, nhưng Hayden tán thành giá trị quan của nhân loại, thông thường không phải tỷ lệ trong huyết thống quyết định chủng tộc của loài hỗn huyết, mà phụ thuộc vào loài hỗn huyết tán thành nền văn hóa nào.
Hayden: "Ta cũng ăn ngay nói thật, ta không cho là ta có thể gánh vác trọng trách của hoàng đế, đặc biệt là từ Mia biết được, hình thái xã hội của trùng tộc các vị giống như một đàn ong, trùng tộc đẳng cấp cao gần như kiểm soát tuyệt đối đối với hạ cấp, ta cũng không dám tiếp nhận chức vị như vậy... Bên cạnh đó, ta sợ mỗi ngày xử lý công vụ xử lý đến rụng tóc!"
Hayden hướng Ludwig nháy mắt mấy cái, Ludwig nghe hiểu câu đùa của Hayden, nhưng vẫn trả lời nghiêm túc: "Ngươi bây giờ không có tóc, ngươi bây giờ chỉ mọc ra râu, ta hỏi qua Mia, thức đêm cũng sẽ không rụng."
Hayden oan ức: "... Tiểu tiên sinh, đừng vạch trần ta được không?"
Chủ mẫu cấp cao cau mày, một lát sau nhượng bộ nói: "Mời ngài hãy quan sát trước, rồi đưa ra quyết định sau. Chi bằng trước tiên, ăn uống?"
Hayden âm thầm thở dài, cảm giác tần suất thở dài của mình đột nhiên tăng lên trong năm nay. Hỗn huyết là sự thực mà anh không có cách nào thay đổi, tình hình của trùng tộc không rõ, ai biết điều gì sẽ xảy ra sau khi huyết thống của anh phơi bày ra ánh sáng, nhân loại bên kia sẽ có phản ứng gì, sẽ xem những chiến công bao năm qua của anh là âm mưu? Còn trùng tộc thỉnh anh làm hoàng đế, chứ không phải là truy sát như anh và "Thiên hà lưu lãng giả" đánh giá trước đây, khởi đầu này tốt hơn nhiều so với dự kiến.
Bụng của Ludwig đúng lúc phát ra một tiếng ùng ục, Hayden cười chọc chọc bụng của cậu một chút, sau đó anh vừa khéo cũng nghe thấy bụng mình réo gọi.
Bất luận sau này còn có thách thức gì... Hayden nhìn vào đôi mắt của Ludwig, đôi mắt pháp sư sáng ngời, có khôn ngoan trầm tĩnh như nước, có tự tin mà nắm giữ phép thuật và tri thức mang đến, và còn, trong đôi mắt này anh thấy được chính mình, cho dù Hayden là nhân loại, là trùng tộc, hay Cự Long, ánh mắt Ludwig nhìn về anh chưa bao giờ thay đổi. Hayden vì vậy mà nở nụ cười —— còn có gì phải sợ?
"Ăn cơm trước, cái này quan trọng hơn." Hayden gật đầu.
Nhóm nữ tư tế lập tức bưng quần áo tới, thiết kế trang phục của trùng tộc hoàn toàn khác với nhân loại, cũng không biết có phải là vì chuẩn bị quần áo cho là hoàng đế hay không, những trang phục này nhìn qua rất lộng lẫy, Ludwig sờ dây chuyền nữ tư tế đưa tới, trang sức hình tròn kia mở ra, để lộ một con mắt to vàng óng.
"Oa!" Ludwig chọc vào con mắt kia một chút, chọc tới con mắt rơi nước mắt ào ào, "Đây là cái gì, quá tuyệt vời!"
"... Đó là đôi mắt của
đa mục điểu (loài chim nhiều mắt), chúng nó hàng năm phải thay đổi đôi mắt, đôi mắt thay đổi rất đẹp đẽ, ban đêm võng mạc có thể cho thấy bầu trời đầy sao." Nữ tư tế nói, "Đến, xin cho chúng thần thay y phục cho bệ hạ!"
Ludwig hưng phấn: "Có thể giải phẫu một con không?"
Nữ tư tế: "Vâng... có thể chứ... đa mục điểu bình thường là nguyên liệu làm trang sức, trứng cũng có thể ăn... Kỳ thực, không có giá trị nghiên cứu gì."
Nhóm nữ tư tế khăng khăng tự tay thay quần áo cho Hayden, nếu không cho họ làm thì chính là xúc phạm đến tinh thần nghề nghiệp của họ, nhưng sau khi Hayden phát hiện thắt lưng là một vật thể sống, anh cũng chỉ đành từ bỏ mong muốn tự mình thay quần áo, vật kia điên cuồng giãy dụa trong tay anh, làm Hayden sinh ra ảo giác mình đang ngược đãi động vật nhỏ, nhưng sau vài lần nữ tư tế chọc vào, nó tự động điều chỉnh và treo chặt vào eo Hayden.
Nếu không phải quần áo ban đầu của nhân loại bị hỏng đến không mặc được thì Hayden thực sự không muốn mặc những thứ kỳ lạ này.
"Hai vị bệ hạ, thỉnh dùng đặc sản của bộ tộc tôi, giá trị dinh dưỡng rất cao, mỹ vị và tươi mới, vừa vào miệng liền tan ra – đuôi trùng to òm ọp!"
Nhóm nữ tư tế vô cùng vui vẻ bưng mâm lên, mở ra, một mùi hương nức mũi bốc lên, Hayden cảm giác đói bụng, vì vậy anh có chút mong đợi nhìn sang, sau đó...
"Chuyện này là sao..." Sắc mặt Hayden nghiêm nghị, "Còn sống?"
Trong mâm là một thứ gì đó trông giống như bánh mì trắng lớn, trong suốt như pha lê, như kết cấu của thạch phô mai, nhưng... những thứ đó đang vặn vẹo! Lắng nghe còn phát ra tiếng òm ọp òm ọp!
... Cú sốc văn hóa này quá nghiêm trọng.
Nhưng mà anh quay đầu lại, phát hiện Ludwig đã hưng phấn giơ lên dao nĩa.
Hayden kinh hãi đến biến sắc: "Tiểu tiên sinh!"
"Ngươi chưa từng ăn
sashimi (cá sống)? Sashimi, bạch tuộc sống vân vân đều ăn rất ngon." Ludwig nói, cắn một cái, lộ ra biểu hiện thoả mãn, đồ ăn kỳ quái kia trong miệng Ludwig phát ra tiếng khóc ô ô.
Mặt Hayden lộ vẻ xanh xao.
Ludwig: "A, cái này ăn ngon như pho mát làm từ tiểu ma quỷ vực sâu cắt nhỏ ướp qua thánh quang thủy, tinh khiết và ngon miệng, thơm ngọt không béo, cắn một cái còn có thể rít gào, hơn nữa ngươi nghe xem, nó khóc êm tai hơn pho mát tiểu ma quỷ vực sâu nhiều, so với pho mát lão sư ta làm từ tiểu ma quỷ vực sâu, nếu không có phòng ngự tinh thần lực cấp cao căn bản ăn không hết, lần trước lão sư ta mời một vị đội trưởng đội phòng vệ thủ đô ăn, ma quỷ vừa kêu, đội trưởng đáng thương đã trực tiếp miệng sùi bọt mép té xỉu!"
Hayden: "...Thực đơn của hắc pháp sư cũng thật là thần kỳ."
Ludwig: "Có cơ hội mang ngươi về nhà, ta làm cho ngươi. Ngươi yên tâm, pho mát tiểu ma quỷ vực sâu không dám rít gào trước mặt Thánh kỵ sĩ, lần trước vị Đại thống lĩnh của Thánh kỵ sĩ kia tới làm khách, ông ta doạ đám pho mát tự mình nhảy vào cái đĩa dọn xong bàn, còn bày biện tạo hình phức tạp, so với thiết kế tỉ mỉ của lão sư ta thì đẹp hơn nhiều, dẫn đến lão sư ta làm một ít pho mát ma quỷ, liền chạy tới thánh điện gọi Đại thống lĩnh tới dọa ma quỷ."
So với ma quỷ, thức ăn đặc sản của dị tộc thực sự là quá ngọt ngào đáng yêu, Hayden thở dài, nheo mắt, dùng can đảm năm đó một mình xông vào tổ trùng mà cắn thứ kia một cái.
"A... thực sự có vị rất ngon." Hayden kinh ngạc nói, "Vĩnh viễn không nên dùng bề ngoài để đánh giá điều gì chắc chắn phải vậy, tiểu tiên sinh thông minh hơn ta nhiều lắm."
Ludwig rất hưởng thụ, nheo mắt lại cười như mèo đen gặm miêu bạc hà.
Nhóm nữ tư tế lộ ra vẻ tự hào: "Đây là chúng thần tự tay chế tác, chức trách của chúng thần chính là cung cấp dịch vụ hoàn hảo cho hoàng thất."
Khi họ đang ăn cơm, mẫu hạm trùng tộc bỗng nhiên vang lên tiếng chuông báo động chói tai, chủ mẫu cấp cao lập tức đứng lên, thuộc hạ của cô vội vã báo cáo: "Có kẻ xâm nhập không xác định!"
Nhóm trùng tộc lập tức tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh, một trận ầm ĩ từ nơi không xa truyền đến.
"Kẻ xâm nhập là ai, rất hung hãn không muốn sống?" Chủ mẫu kinh ngạc, đang nói, cửa phòng rầm một tiếng nổ tung.
"Tinh chi linh!" Chủ mẫu cấp cao kinh hãi, nhưng Ludwig một phát nắm được tóc của cô và kéo cô đến ngã ngửa.
Rollei xông tới gào thét: "Nữ trùng hảo sắc các ngươi đừng hòng bắt nạt con trai của ta, nó đã có bạn trai —— ồ? Lud?"
Ludwig giơ thức ăn đang ghim lên: "Ba ba? Muốn nếm thử đặc sản trùng tộc không?"
Một bóng người theo sát phía sau, Dios bị bào tử trùng tộc nổ thành mặt mày xám xịt, lảo đảo mà xông tới, bởi vì bào tử trùng tộc có độc, lúc này sắc mặt của hắn đủ mọi màu sắc, theo nghĩa đen, giống như một diễn viên hí khúc, nhìn Ludwig bị nhóm nữ tư tế bao quanh, cùng với vật thể không rõ rít gào trong tay Ludwig.
Dios hoảng sợ rống to: "Không phải sợ, tôi tới rồi —— "
Nỗi sợ hãi kích thích một tiềm năng nào đó trong cơ thể hắn, một người khi ngàn cân treo sợi tóc thường có thể bạo phát tiểu vũ trụ, đây chính là lý do tại sao nền văn minh nhân loại trong quá khứ lầm tưởng mấu chốt thức tỉnh dị năng là trạng thái chết đột ngột.
Dios bỗng nhiên đưa tay ra, mặt đỏ bừng, sức mạnh trong huyết mạch rốt cục phá kén mà ra, một quả cầu lửa khổng lồ phát ra từ lòng bàn tay hắn, bắn thẳng vào mặt Ludwig.
Tác giả có lời muốn nói: Dios · quả cầu lửa, hấp tấp, hưởng thọ 56 chương:. Hayden: Đi, ta ăn no cung đấu! Lulu: Đấu ai? 【chuẩn bị lửa địa ngục】 Nghị viên: Không đấu, không đấu, xin hai vị quay lại trường quay phim truyền hình ăn bữa sáng ấm áp của tình nhân, bộ phim cung đấu không quay! **maitran.wordpress.com** *⑅*❀⑅*❀⑅*❀⑅*❀⑅*❀⑅*
Màn cuối: 1 phút mặc niệm Dios~
Món ăn yêu thích của Lud quả thật đặc sắc.