Đang chuẩn bị cùng Du Uyển Uyển lân la làm quen, không nghĩ rằng lúc đối phương đi qua bên người cô, hừ lạnh một tiếng, cũng không quay đầu lại liền đi vào phòng học.Thư Hân: Mặt đen dấu chấm hỏi.Cô cũng không nói tiếng nào đi theo sau lưng Du Uyển Uyển.Du Uyển Uyển ánh mắt liếc qua thoáng nhìn Thư Hân nhắm mắt theo đuôi, không nói một lời, lửa giận trong lòng ngược lại tiêu tán không ít, cô để túi sách xuống, nhịn không được chất vấn hỏi nói, "Ngươi không phải muốn chia cách với ta sao? Làm sao còn đi theo ta?"Thư Hân: ".
.
."Cô tìm không ra chỗ ngồi của mình.Gặp Du Uyển Uyển một mặt hung dữ, Thư Hân có ngu cũng biết không thể nói thật.Căn bản cô không biết xảy ra chuyện gì, chỉ có giữ yên lặng."Đã nói nghỉ hè cùng một chỗ làm bài tập, kết quả ở trong tiệm đợi ngươi lâu như vậy cũng không tới, triệt để để ta leo cây."Du Uyển Uyển càng nói càng ủy khuất.Thư Hân căn bản không nhớ rõ lúc nào mình hẹn người, nhưng để đối phương leo cây đích thật là mình không đúng, hơn nữa đối phương tuổi còn nhỏ, cô dứt khoát mềm mại nói, "Mẹ mình mỗi ngày nhìn mình làm bài tập, mình làm gì có cơ hội đi ra ngoài.
Là mình sai rồi, bạn đừng nóng giận, ban đêm mình mời bạn uống trà sữa trân châu."Du Uyển Uyển vẫn còn có chút tức giận, nhưng trong lòng dễ chịu không ít.Thư Hân lại dỗ hai câu, hai người hòa hảo như lúc ban đầu."Có người mẹ làm lão sư cũng không dễ dàng, mình nghỉ hè bỏ ra ba giờ liền chép xong bài tập."Du Uyển uyển một mặt đắc ý.Đầu năm nay, đồ đần mới làm bài