"Hân Hân, về sau học tập có vấn đề gì thắc mắc, cứ việc đi tìm chị họ của người.
Bất quá, ngươi cũng đừng chịu thua kém, tranh thủ cùng chị họ tranh thủ thi đậu cao trung."Thư Hân ý thức vẫn còn ngơ ngác, xương nơi lông mày còn ẩn ẩn bị đau.Cô vừa miễng cương mở mắt, liền nhìn thấy cô cô mặt đắt ý nhằm mắt, mơ hồ còn thấy một tia cao cao tại thượng.Cho dù Thư Mỹ Nhạn trẻ mười mấy tuổi, thực chất bên trong còn xuất hiện một tia xem thường không sai đi đâu được.Thư Hân thấy trong lòng cực kì không thoải mái.Hệ thống học bá so với Thư Hân thì càng không thoải mái hơn.
Nó châm chọc khiêu khích, "Một tiểu nha đầu miệng còn hôi sữa, có tư cách gì đến dạy bảo chủ nhân?"So với lúc trước âm thanh câu dẫn thành thục ổn trọng, giờ phút này hệ thống có chút hơi non nớt.Thư Hân tiếp thu kí ức, nội tâm có vài phần không tưởng tượng được, nhiều hơn là mừng rỡ như điên.Cô.
.
.
Thật sự trở về rồi? !Gia gia tổng cộng sinh ba đứa con.
Lão đại Thư Triển Trình, lão nhị Thư Triển Nghị, lão tam Thư Mỹ Nhạn.Ba của cô, cũng chính là Thư Triển Trình, làm kiến trúc công trình.
Mụ mụ là lão sư toán học cấp 2, hiện tại điều kiện gia đình là nhất tốt.Thúc thúc cô Thư Triển Nghị, chỉ là một nhân viên bán hàng hết sức bình thường, thẩm thẩm Tiền Hồng, điều kiện gia đình hai người này là kém nhất.Mà cô cô, gả cho phó cục trưởng bộ giáo dục, gia đình mặc dù không giàu có, nhưng địa vị thì không thể nghi ngờ.Một khi đắc thế, liền có chút xem thường người thân ruột thịt hai người anh cùng một mẹ sinh ra.
Đương nhiên, cô cô đối với anh trai Thư Triển Trình vẫn còn một chút khách khí.Thư Hân mờ mịt quét mắt liếc xung quanh, phát hiện ba ba, mụ mụ, thúc thúc, thẩm thẩm, cô cô, còn những người chị họ, em họ.
Không thiếu một ai.Giờ phút này, tầm mắt của mọi người không hẹn mà cùng tụ tập tại trên người cô.Gia đình tụ hội đầy đủ, rất nhiều năm vẫn chưa thấy.Cô có chút mới lạ, lại vương vẫn chút hoài niệm.Nếu như cô không có đoán sai, hẳn đây là tiệc mừng chị họ thi đậu cao trung.Thư Hân thân