Tiền lương bình quân đầu người ở thành phố chưa được hơn hai ngàn một tháng, cho dù là người làm ăn như Mạnh Mẫn, ngoại trừ nhà cửa ra, tài sản tổng cộng cũng chỉ được khoảng năm sáu triệu, còn phải duy trì hoạt động bình thường của công ty, hai ngàn đồng một tấm bùa, trong khái niệm tiêu dùng của cư dân thành phố đã là rất đắt rồi.Đương nhiên, nếu Như Linh Bảo cảm thấy giá cả thấp thì bà ấy vẫn bằng lòng bỏ thêm tiền.
Dù sao thì không có gì quan trọng hơn tính mạng của mình được cả.Hai ngàn đồng một tờ, so với giá mà bà Tưởng đưa cho đã chênh lệch gần trăm lần rồi.
Trong trí nhớ của nguyên chủ, hai ngàn đồng cũng không phải là một số tiền nhỏ.
Linh Bảo cảm thấy hết sức vừa ý liền vui vẻ đồng ý:"Bác muốn mấy lá?""Tôi muốn năm lá có được không?"Hiệu quả của loại bùa này bà ấy đã đích thân trải nghiệm, thời điểm xảy ra chuyện ngoài ý muốn có lá bùa này tương đương với có thêm một lớp bảo vệ cho tính mạng, nhân cơ hội này, bà ấy cũng muốn xin thêm cho cha mẹ và con của mình một tấm để đề phòng.Linh Bảo vẽ năm tấm bùa bình an đưa cho Mạnh Mẫn xong, bà ấy liền mang theo bùa giấy trở về thành phố, những chuyện Linh Bảo nói, bà ấy cần đích thân đi kiểm chứng lại.
Nếu mọi thứ quả đúng như vậy, đến lúc đó bà ấy sẽ cho Lục đại sư thêm một khoản thù lao.Mà Linh Bảo chỉ mất có chút công sức đã có có thêm mười ngàn tiền để dành, cộng thêm chỗ tiền lúc trước Đàm Côn đưa cho, tổng cộng cô đang có trong tay mười bốn ngàn.Cứ thế này thì chi phí sinh hoạt và học phí đầu năm học không cần người khác phải hỗ trợ nữa rồi.Thế là cô liền đi báo tin tốt này cho Ngô Xảo Trân.
Ngô Xảo Trân không thể nào ngờ được, bản lĩnh của Linh Bảo lại có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, lập tức vui mừng chạy tới miếu Sơn thần