Edit: Chanh
Beta: Me Xả Mi
Sau một ngày, phi hành khí rốt cuộc đã về tới sơn môn Nhạc Hoa Tông.
đam mỹ hài
Đệ tử các phong Nhạc Hoa Tông sôi nổi chen chúc trên quảng trường, chờ đồng môn tham gia đại hội luận kiếm trở về, hóng hớt một chút náo nhiệt tạo nên một trận âm thanh ồn ào, rất có xu hướng trở thành ma âm đinh tai nhức óc.
Mãi đến khi nhìn thấy bóng dáng phi hành khí, thanh âm thảo luận của các đệ tử mới thoáng giảm bớt một chút, cùng nhau ngẩng đầu nhìn về phía phi hành khí, tự giác nhường lại một khoảng sân lớn để phi hành khí dừng lại.
Thời điểm Tống Yến xuống dưới, đệ tử vòng trong vòng ngoài vây quanh phi hành khí nhìn nhau, lập tức tránh ra, tạo thành một con đường trống trải cho chân quân bọn họ ngưỡng mộ, nhìn y cùng Đại sư huynh rời đi, không dám ho he nửa lời.
Đợi Tống Yến cùng Thẩm Túc Chi đi rồi, đám đệ tử này mới vây quanh những người xuống sau đó, bắt đầu hỏi đông hỏi tây.
“Lý Nhân sư huynh, huynh có đúng là thành công tiến vào bí cảnh không? Trong đó có nhiều bảo bối chứ? Ta cũng thật muốn đi.”
“Nghe nói Trương Hồi sư huynh bị Lý Tuân của Bích Tỉ Cung đả thương? Đồ chó này thật hèn hạ! Đợi một ngày tu vi của ta vượt qua gã liền đi báo thù cho Trương Hồi sư huynh!”
“Luận kiếm một trận, Liễu Oanh sư tỷ lại đột phá, thật đáng mừng.
Hi vọng đại hội luận kiếm lần sau ta cũng có thể tham gia chút náo nhiệt.”
“Vô Ảnh kiếm Triệu Khởi Triệu tiền bối có đi đại hội luận kiếm không, Vô Ảnh kiếm pháp của tiền bối thực sự tuyệt diệu.
Dù không sánh được Phù Hoa kiếm pháp của chân quân, nhưng cũng là nhất đẳng trên Hạo Miểu, ta rất ngưỡng mộ Triệu tiền bối.”
…
Những đệ tử khác đều bị bao vây chật kín, chỉ có Tô Nhược đi xuống cuối cùng là không người hỏi thăm, chỉ có thể yên lặng chen ra ngoài từ trong vòng vây của các đệ tử.
Không quan tâm đã là khoan dung và thiện ý lớn nhất mà các đệ tử Nhạc Hoa Tông có thể dành cho Tô Nhược.
–
Sau khi Tống Yến đi xuống phi hành khí cũng không trở về Phù Trần Phong, mà là đi thẳng tới Lãm Nhạc Phong, đi tìm chưởng môn Nguyên Minh Tử.
Bây giờ Tống Yến đã có sự trợ giúp của hệ thống, lại thêm bản thân không ngừng cố gắng, tất nhiên có thể hoàn toàn nắm giữ linh lực trong cơ thể, lúc uống trà không cần phải lo lắng sẽ mất khống chế mà bóp nát chén trà nữa.
Lúc này, y thảnh thơi mà ngồi trong nhà Nguyên Minh Tử ở Lãm Nhạc Phong, cầm lấy chén trà nhấp một ngụm nhỏ.
Là Bích Loa Xuân thượng hạng.
Tống Yến vừa uống trà vừa qua loa nghe Nguyên Minh Tử lải nhải: “Lần này sư đệ dẫn đội đi Thanh Nguyên Tông, có thể nói là giúp Nhạc Hoa Tông chúng ta lại nổi danh một lần nữa.
Đây là chuyện tốt, còn có, lão nhân Thanh Nguyên Tông kia nói sẽ đưa Chu Quả cùng các bảo bối khác tới trong hai ngày.
Lúc đó ta sai người đưa qua cho ngươi, gần đây thực ra cũng không có chuyện lớn gì…”
Tống Yến nghe vào tai trái ra tai phải, chuyên tâm nhấm nháp hương vị trà mới pha.
“Đúng rồi, sư đệ.” Nguyên Minh Tử như nghĩ tới điều gì, thần sắc đột nhiên nghiêm túc.
Tống Yến nghe thanh âm không đúng, đặt chén trà xuống nhìn về phía Nguyên Minh Tử: “Chuyện gì?”
“Ngày hôm trước Túc Chi cùng tông môn phụ thuộc ở gần Ma giới đều truyền đến tin tức, nói Ma giới có Ma tôn mới, ngươi nghe chưa?”
Tống Yến gật đầu: “Túc Chi đã nói qua với ta.”
Nguyên Minh Tử một mặt nghiêm nghị: “Trước đây chưa từng nghe nói Ma giới còn có một vị thiếu chủ, nếu không phải lần trước hắn đột nhiên giết sạch mấy thành chủ nổi danh, chỉ sợ cho đến nay ta cũng không biết còn có một nhân vật lòng dạ độc ác như thế.
Cái chết của Ma tôn quá mức ly kỳ, sư đệ đã từng giao thủ cùng hắn, hắn mạnh bao nhiêu ngươi chắc cũng rõ ràng.
Một người mạnh như vậy lại đột nhiên chết rồi, thiếu chủ nghiễm nhiên kế vị, chỉ sợ chuyện này không đơn giản.”
“Sư huynh chớ lo lắng.” Tống Yến hờ hững, “Trước tiên không nói Ma tôn tân nhiệm là nhân vật hung ác gì, chỉ cần hắn còn một ngày chưa phi thăng, chúng ta vẫn còn sức đánh một trận.”
Nghe Tống Yến nói vậy, Nguyên Minh Tử vẫn lo lắng sốt ruột như cũ: “Tuy nói vậy, nhưng nếu muốn chiến, Tu chân giới cũng không tránh được cục diện sinh linh đồ thán, bi kịch mấy trăm năm trước sợ là sẽ phát sinh một lần nữa.”
Lần