Edit: Chanh
Beta: Me Xả Mi
Bóng tối qua đi, tia sáng nhu hòa rơi trên người Tống Yến.
Nơi này giống như một thế giới riêng, bên ngoài là trăng sáng chiếu soi màn đêm, bên trong lại là ban ngày trời quang đãng.
Từ chỗ y đứng nhìn sang, cách đó không xa chính là căn nhà tranh lượn lờ khói bếp.
Có thể là chạm tới cốt truyện rồi, cần tuyên bố nhiệm vụ mới, hệ thống cũng không giấu giếm Tống Yến nữa, thao thao bất tuyệt giao hết những gì nó biết cho y.
【 Theo hệ thống, nơi này thật ra là một không gian giới tử, linh khí thưa thớt, tốc độ thời gian trôi qua cũng không giống bên ngoài, không thích hợp cho tu sĩ sinh sống, nhưng người ở trong này đều là tu sĩ.
】
Nói tới đây, Tống Yến nghe thấy chút nghi vấn trong giọng nói của hệ thống.
Hệ thống cũng không phải vạn năng, nó chỉ là được giao nhiệm vụ cùng sứ mệnh mới tồn tại bên cạnh Tống Yến, tuyên bố nhiệm vụ cho y, thúc đẩy cốt truyện phát triển.
【 Dựa theo ghi chép, Phù Hoa chân quân hẳn là tìm được không gian giới tử này trong một bí cảnh nào đó mà không muốn người biết, lại tìm một đám tu sĩ thực lực không mạnh giam lại, những tu sĩ này ngoại trừ đệ tử của Nhạc Hoa Tông còn có tán tu, tất cả bọn họ đều có chung một đặc điểm.
】
“Đặc điểm gì?”
【 Theo hệ thống thống kê, thiên phú của bọn họ đều không tồi, nhưng tốc độ tu luyện lại cực kỳ chậm chạp, cơ thể không chứa được linh khí, hấp thụ xong sẽ biến mất.
Còn có một điểm nữa, kí chủ ngài cũng nên nhìn thấy.
】
“Ngươi đang nói đến sợi bạch khí quanh quẩn trên người bọn họ?” Tống Yến nghĩ đến lần đầu tiên y tới nơi này, nhìn thấy khí tức trên người nam nhân kia.
【 Đúng thế.
Bạch khí trên người bọn họ không kiểm tra ra được là chất liệu gì, trong hệ thống cũng không lưu trữ dữ liệu, phi thường kỳ quái.
】
“Ngươi có biết toàn bộ thân phận của các tu sĩ bị Phù Hoa thu xếp ở lại đây không?” Tống Yến không muốn lúc gặp mặt mà ngay cả một cái tên cũng không biết, sẽ rất dễ bị nghi ngờ.
Lần trước y cũng sợ những người này nhìn ra thân phận, nên chỉ ở lại chốc lát, nói mấy câu liền rời đi.
【 Thỉnh kí chủ yên tâm, tu sĩ trong không gian giới tử đều đã được hệ thống ghi chép lại dữ liệu, tổng cộng có ba mươi tư người.
Lúc kí chủ gặp mặt bọn họ, hệ thống sẽ chỉ ra thân phận cụ thể từng người.
】
Nghe vậy, Tống Yến yên lòng.
Không gian giới tử không hổ là bảo vật thế gian khó cầu, tự nó đã là một hệ thống tự động vận hành, tuy rằng linh khí mỏng manh, nhưng lại đều đặn.
Lúc y đi ngang qua một đám ruộng đã nhìn thấy hạt thóc mang đầy linh khí, sinh trưởng rất tốt, so với bên ngoài còn lớn hơn một chút.
Băng qua cây cầu trúc, phía trước là từng gian nhà khói bếp lượn lờ.
Trong không gian giới tử không có mưa gió bão bùng, phòng ở cũng không cần quá kiên cố, tất cả mọi người chỉ đơn giản dựng lên gian nhà tranh là được rồi.
“Chân quân, ngài tới rồi.” Trong nhà tranh có một nữ nhân thanh tú đi ra, nhìn dao động linh lực quanh người, tu vi là Trúc Cơ kỳ nhưng cốt linh lại hơn một trăm mười tuổi.
Nàng không khác với nam nhân lần trước Tống Yến gặp qua, quanh người có khí tức màu trắng quanh quẩn, thậm chí còn đậm hơn nam nhân kia một chút.
【 Họ tên: Trần Trần.
Thân phận: nguyên đệ tử Phù Dao Phong Nhạc Hoa Tông, đan tu, đã rời khỏi Nhạc Hoa Tông, nguyên nhân không rõ.
Tu vi: Trúc Cơ sơ kỳ.
Tuổi tác: 112 tuổi 】
Đệ tử Phù Dao Phong Nhạc Hoa Tông?
Tống Yến đè xuống nghi vấn trong lòng, gật đầu nói: “Đến thăm các ngươi.”
Trần Trần hiển nhiên có chút hưng phấn: “Chân quân đã lâu không tới, vậy là ngày kia sắp tới rồi sao? Đợi nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng xem như đã chờ được.”
Ngày kia sắp tới gì cơ?
Tống Yến cẩn thận nói: “Vẫn chưa, bản quân chỉ là đến thăm các ngươi, không còn chuyện khác.”
Trần Trần chớp chớp mắt, ngữ khí có chút mất mát, lại mơ hồ mang theo một tia vui mừng: “Thì ra là thế, chỉ là chân quân, mọi người đều ở trong phòng, ngài có muốn đi vào nói chuyện không?”
“Được.” Tống Yến đáp ứng một tiếng.
Mọi người trong không gian giới tử phải tụ hội mỗi tháng một lần, cùng nhau thảo luận một phen, tiện thể quan tâm người xung quanh một chút, hỏi han việc nhà.
Lần này Tống Yến đến vừa đúng lúc tụ hội tháng này của bọn họ.
Tuy nói là nhà tranh, không gian trong phòng vẫn rất lớn.
Gian nhà được lau dọn sạch sẽ, bên bàn gỗ dài có rất nhiều người đang ngồi, thấy Tống Yến tiến vào liền đồng loạt đứng lên,