Edit: Chanh
Beta: Me Xả Mi
Tại sao Tô Nhược lại tới Nguyên Thành? Chẳng lẽ nàng biết một miếng đá Thái Hư nằm ở đó, nhưng mà sao nàng lại biết?
Tống Yến biết được vị trí cụ thể của đá Thái Hư vì y có hệ thống kiểm tra thần khí.
Còn Tô Nhược thì sao? Không lẽ tinh thần thể trong ngọc bội màu đen kia lại vạn năng như thế?
Cảnh tượng lúc Tô Nhược tiến vào Nhạc Hoa Tông còn rõ ràng trước mắt.
Từ lúc kiểm tra thiên phú xong nàng liền bước thẳng tới chỗ Tống Yến, có vẻ như cực kỳ chắc chắn y sẽ nhận nàng làm đồ đệ.
Sau khi Tống Yến từ chối, nàng mới lùi bước mà lựa chọn Hoài Ngọc chân nhân làm sư phụ.
Nếu Tống Yến nhớ không lầm, trong nguyên tác ngoại trừ Phù Hoa chân quân với Thẩm Túc Chi, trong toàn Nhạc Hoa Tông thì Hoài Ngọc chân nhân đối với nàng tốt nhất.
Hơn nữa sau này nàng còn làm ra đủ chuyện, nỗ lực tiếp cận nam chính, nói cho Thẩm Túc Chi hành trình tới Quy Nhất Phái sẽ gặp nguy hiểm, lại giả vờ hấp dẫn Hoài Ngọc chân nhân chú ý, để Hoài Ngọc thay nàng cầu được một suất đi đại hội luận kiếm Thanh Nguyên Tông…
Trong đầu Tống Yến hiện lên một suy đoán lớn mật: rất có thể Tô Nhược biết nội dung cốt truyện!
Cho nên nàng mới luôn tìm cách thân cận Thẩm Túc Chi, mới lập tức chạy trốn sau khi phát hiện mọi thứ hiện giờ khác với cốt truyện, đồng thời còn biết đá Thái Hư đối với nàng là một loại cơ duyên cực kì hiếm có.
Trong nguyên tác, nàng dựa vào đá Thái Hư mở ra bí cảnh nào đó, nhận được phương pháp phi thăng, thành công tại chỗ.
Nếu Tô Nhược chỉ đơn thuần là trọng sinh, chắc chắn nàng không thể biết được những thứ này.
Tống Yến vì suy nghĩ này mà cảm thấy khiếp sợ, nhưng dù sao cũng đã biết Tô Nhược đi cùng một tên Ma tu, còn tới Nguyên Thành.
Y nhanh chóng quyết định đuổi theo.
Hai người kia sử dụng ma khí cùng linh lực ở Phàm giới, hoàn toàn không sợ bị phát hiện, cho nên Tu chân giới nhất định chẳng mấy chốc sẽ phái người điều tra.
Y chỉ cần mau chóng tìm ra hai người này, lấy đi đá Thái Hư, không để cho Tu chân giới phát hiện sự tồn tại của mình.
Nghĩ tới đây, Tống Yến liền dặn hệ thống phải luôn để ý dao động năng lượng của đá Thái Hư, nắm chắc phương hướng của hai người này rồi nhanh chóng đuổi theo.
Nếu đi đường lớn thì từ đô thành Đông Lê quốc đến Nguyên thành cần tới hai ngày, mà đi đường tắt chỉ cần một ngày rưỡi.
Theo y được biết, hai người Tô Nhược đi đường cực kỳ ung dung.
Sau khi diệt cả nhà họ Tô, hai người còn nghênh ngang ở lại một khách điếm tại Phí thành rồi mới chậm rãi rời đi, tốc độ của bọn họ nhất định không nhanh.
Nói không chừng y còn có thể đến Nguyên thành trước họ một bước, ở đó ôm cây đợi thỏ.
–
Trải qua điều trị của dược sư Ma giới, thương thế trên người Thẩm Túc Chi đã tốt hơn phân nửa.
Lúc này, hắn đang lười biếng nằm trên nhuyễn tháp, ngón tay đùa nghịch với lọn tóc của mình, trong cặp mắt đào hoa tràn đầy hờ hững, nghiêng đầu hỏi: “Mấy ngày bản tọa không ở Ma giới có xảy ra chuyện gì không?”
Thao Thiết trong thú hình nằm nhoài bên cạnh tháp, mở đôi mắt to như chuông đồng, đáp: “Từ lần trước ngươi ra oai phủ đầu đã không còn ai dám ho he gì, nhưng ta nghe nói vị Hữu hộ pháp kia hình như đã tới Phàm giới.”
Thẩm Túc Chi ngồi thẳng người: “Phàm giới? Lão muốn làm gì?”
“Ta cũng không biết, nhưng hành vi mấy ngày qua của lão rất quái dị.” Thao Thiết nghiêng cái đầu tròn vo suy nghĩ một chút: “Lần trước ngươi chặt một tay của lão, bình thường mà nói thì lão phải hận ngươi thấu xương, sau lưng lập mưu tìm cách lấy mạng của ngươi mới đúng.
Nhưng lão lại không chút để ý tới ngươi, cũng không lén lút đi gặp Ma tướng khác mà cả ngày ở trong phủ riêng, hai ngày trước mới đột nhiên đến Phàm giới.”
Thẩm Túc Chi “Ồ” một tiếng, trong con ngươi dạt dào hứng thú: “Có biết hướng đi cụ thể của lão không?”
“Lão không tận lực giấu giếm hơi thở của mình.
Chúng ta tra được đô thành Đông Lê quốc ở Phàm giới từng xuất hiện ma khí, nhưng giờ đã đi rồi.”
Nghĩ Tu chân giới nhất định sẽ phái người tới Phàm giới điều tra rõ ràng, Thẩm Túc Chi hơi suy nghĩ.
Người đi, sẽ là sư tôn sao?
Tuy nói địa vị Tống Yến cao thượng, có khả năng rất lớn sẽ không phải y, nhưng chẳng phải y muốn đi giải sầu sao? Phàm giới chính là một nơi giải sầu tuyệt vời kia mà.
Chỉ cần có một chút khả năng, Thẩm Túc Chi đều muốn thử một lần.
Tuy ranh giới giữa Ma giới và Phàm giới không được phân chia nghiêm cẩn như Tu chân giới, nhưng lại không có Ma tu nào nguyện ý tới Phàm giới.
Vì không khí nơi này hầu như chẳng có chút ma khí, đến đó chẳng khác nào tự khiến cho tu vi đình trệ, thậm chí còn có khả năng tụt lùi.
Hơn nữa Ma giới cũng có quy tắc, nếu Ma tu tùy ý tàn sát người phàm sẽ phải chịu trừng phạt của Chấp Pháp Đội Ma giới.
Bất luận là Ma tu hay chính đạo, mục đích cuối cùng luôn là phi thăng.
Nếu tàn sát quá nhiều người phàm tay trói gà không chặt thì sẽ tạo thành ảnh hưởng, không được thiên đạo tán thành.
… Tuy nói phiến đại lục này có thiên đạo hay không còn chưa chắc, nhưng hết thảy tu sĩ gồm cả Ma tu đều cho là thế.
Biết được tin tức này, Thẩm Túc Chi không nói nữa, Thao Thiết cũng cho là hắn sẽ không có động tác gì.
Cho đến khi nó lao tâm khổ tứ, mệt nhọc giải quyết xong mọi chuyện rồi trở lại Ma cung, cảm nhận được chút khí tức mỏng manh còn sót lại của Thẩm Túc Chi trong cung điện trống rỗng, nó trực tiếp ngây người.
Một lát sau, một trận gào thét thuộc về thượng cổ hung thú từ trong tẩm cung truyền ra, vang vọng toàn bộ Ma cung, khiến cho thủ vệ run lẩy bẩy, chỉ lo Thao Thiết đột nhiên xuất hiện nuốt chửng cả đám bọn họ.
Tại sao lại để Ma giới hỗn loạn cho nó!!! Thương lượng một tiếng với nó sẽ chết sao?! Sẽ sao??
Thời khắc này, Thao Thiết thật sự rất muốn giết chủ.
–
Lúc Tống Yến đuổi đến Nguyên thành, nơi này đã bị quân đội Đông Lê Quốc tiếp nhận.
Bọn họ cũng không phải là kẻ lạm sát người vô tội, có kỷ luật nghiêm minh, trạng thái trong thành tạm thời ổn định.
Nghe bách tính Nguyên thành nói, thành chủ trước vì làm nhiều việc ác mà bị giết chết trong lúc hỗn loạn.
Các thân vệ của gã cũng chết sạch, những mỹ nhân bị thành chủ Nguyên thành bắt lại đã được thả đi, mà những thành trì khác rất có thể còn chưa biết tin Nguyên thành đã bị Đông Lê Quốc chiếm lĩnh.
【 Hệ thống đang tính toán —— hệ thống tính toán xong xuôi.
Kí chủ, dao động năng lượng của viên đá Thái Hư cuối cùng còn cách Nguyên thành một đoạn.
Hai người kia còn chưa tới nơi, chỉ là vẫn đi tới hướng này.
】
Vì vậy, Tống Yến trực tiếp chọn một khách điếm, thuê gian phòng hảo hạng, đợi hai người Tô