Editor: Hồng Phan – Virgo
Beta: Stuki^^
Hắn biết rõ sau khi phát hỏa với cô, đợi đến lúc lý trí trở về thì hắn so với ai khác sẽ hối hận nhất, nhưng hắn lại luôn không kìm nén được cảm xúc, nói cho cùng thì chỉ bởi vì hắn quá yêu cô nên mới như vậy.
Nghĩ đến đây, khuôn mặt của Hạ Qúy Thần liền nổi lên một tầng bi thương.
Đầu ngón tay của Hạ Qúy Thần chậm rãi lướt trên màn hình điện thoại, chung quy vẫn là không nhìn nổi một đám người đang nghị luận sôi nổi về cô nên liền rời khỏi WeChat. Trời cũng khuya rồi, thư ký hẳn là đã đi ngủ, nhưng hắn vẫn mở danh bạ điện thoại ra, tìm số của thư ký.
Lúc Hạ Qúy Thần chuẩn bị bấm số điện thoại của thư kí để gọi đi thì lại phát hiện có mấy cuộc gọi nhỡ, ngoại trừ thư ký thì còn có hai cuộc là của Hàn Tri Phản.
Ấn đường của Hạ Qúy Thần giật giật, lúc này mới hậu tri hậu giác nhớ tới chuyện hắn cùng Hàn Tri Phản ở Kim Bích Huy Hoàng đánh bài, kết quả lại vì chuyện của cô mà dang dở, hắn cũng chưa kịp nói gì với Hàn Tri Phản thì đã bỏ đi.
Đầu ngón tay đang dừng lại trên số điện thoại của thư ký liền được chuyển hướng sang số điện thoại của Hàn Tri Phản.
Điện thoại vang lên hồi lâu thì mới có người nhận, Hàn Tri Phản hình như đã về nhà, đang chuẩn bị tắm rửa, ở đầu dây bên này nhưng hắn vẫn có thể nghe thấy tiếng nước chảy rầm rầm, Hàn Tri Phản không chờ Hạ Qúy Thần mở miệng đã giành trước: “Cậu còn biết đường gọi điện thoại cho tôi a?”.
Hàn Tri Phản nửa châm chọc nửa trêu ghẹo nói, Hạ Qúy Thần cũng không có đáp lại mà vào thẳng chủ đề: “Tình huống thế nào?”.
“Cậu bỏ đi mất nên thất bại rồi ….” Hàn Tri Phản trả lời.
Hạ Qúy Thần im lặng, đầu ngón tay cầm điện thoại di động bỗng dưng tăng thêm lực.
Có thể là Hàn Tri Phản cảm nhận được Hạ Qúy Thần đang khẩn trương nên giây tiếp theo liền “Phụt” một cái, cười ra tiếng: “ Hạ Qúy Thần, từ trước tới giờ cậu không có như thế này nha, trước kia mỗi lần cậu nói chuyện hợp tác, mặc dù có lúc sẽ do dự nhưng lại không bao giờ khẩn trương a, cậu nói đi, vì sao cậu lại để ý đến “Tam thiên si” như vậy? Có phải cậu có bí mật gì không thể cho ai biết hay không?”.
“Còn nữa, buổi tối hôm nay sau khi
cậu nhận điện thoại, cái gì cũng không nói đã bỏ đi mất, tôi quen biết cậu đã nhiều năm rồi nhưng cũng chưa bao giờ thấy cậu thất thố như thế này, tôi phát hiện ra gần đây cậu càng ngày càng thần thần bí bí …”
Hạ Qúy Thần nãy giờ vẫn luôn không nói gì, cũng không nghe nổi Hàn Tri Phản lải nhải nữa, liền mở miệng nhắc nhở Hàn Tri Phản nói vào chủ đề chính.
“A, quên mất …” Hàn Tri Phản nghe được âm thanh ho khan của Hạ Qúy Thần liền hiểu ý của hắn, lập tức nói sang chuyện chính: “Vừa nãy là tôi lừa gạt cậu thôi, chuyện hợp tác bàn bạc rất thuận lợi, bọn họ đã đáp ứng đầu tư cho “Tam thiên si”, hợp đồng tôi đã giúp cậu soạn sẵn, lát nữa sẽ gửi qua mail cho cậu, cậu xem xét cho kĩ, nếu không có gì thắc mắc thì ngày mai hẹn họn họ tới công ty của cậu ký tên … Đã nói xong chuyện chính rồi, vậy có phải sẽ được nói tiếp chuyện vừa nãy hay không? Qúy Thần, cậu nói đi, có phải cậu đang yêu đương hay không? Gần đây …”
Đã nghe được chuyện mình muốn nghe, Hạ Qúy Thần cũng không tiếp tục nghe Hàn Tri Phản lải nhải nữa, trực tiếp ngắt điện thoại, sau đó gọi điện cho thư ký.
Thư ký gọi cho hắn nhiều như vậy hẳn là có việc muốn tìm hắn. Thư ký thế nhưng lại chưa có ngủ, điện thoại vừa mới kết nối đã có người nghe: “Hạ tổng, tôi đợi điện thoại của anh từ tối đến giờ”.
Ngữ khí của thư ký có chút kích động, ấn đường của Hạ Qúy Thần giật giật, ngón tay giữa bóp tắt điếu thuốc, sau đó mới không nhanh không chậm trả lời: “Xảy ra chuyện gì sao?”.
“Không có xảy ra chuyện gì, là có chuyện tốt, thư kí của Lâm tổng vừa mới liên hệ với tôi, nói sẽ đầu tư cho “Tam thiên si” lần nữa, không những thế mà vốn đầu tư còn nhiều hơn 20% …”
Thư kí còn chưa có báo cáo xong, Hạ Qúy Thần liền không nóng không lạnh phun ra ba chữ: “Cự tuyệt đi!”