Editor: Hồng Phan – Virgo
Beta: Stuki^^
Nếu như là trước đây, nhìn thấy Qúy Ức như vậy, Đường Họa Họa sẽ thức thời mà im miệng, nhưng lần này cô nàng lại không có lấy nửa điểm muốn thỏa hiệp, tiếp tục câu hỏi vừa nãy, đem vấn đề hỏi rõ hơn nữa: “Hoặc là, Tiểu Ức, có khi nào cậu sẽ thích Hạ học trưởng hay không? Hoặc sẽ động tâm với anh ấy?”.
?
……
Buổi tối mùng một tết, lúc Hạ Qúy Thần nhận được tin nhắn của Đường Họa Họa, hắn liền hạ quyết tâm sẽ không buông tha cho Lâm Nhã, chỉ là lúc đó Qúy Ức không có nghe điện thoại, hắn cũng không biết cô đi đâu, trong lòng hắn rất lo lắng nên mới đem chuyện của Lâm Nhã ném ra sau.
Sau khi trở về từ Lệ Giang, khoảng cách “Tam thiên si” bấm máy chỉ còn hơn một tháng, lúc đó việc tuyên truyền, sửa lại kịch bản, … từng hạng mục đều chờ quyết định của hắn, cho nên gần như hết một tháng giêng, người người đều nghỉ lễ, chỉ có mình hắn là bận tối tăm mặt mũi.
Thẳng đến ngày hôm qua, bận rộn rốt cuộc cũng vơi bớt đi, sau khi hắn ngủ một giấc dậy thì phát hiện ngày đó đúng vào ngày 18, vào ngày này mỗi tháng là hắn đều đi nhìn trộm cô trong bốn năm cô và hắn không liên lạc.
Nhớ tới cô, hắn lại nhớ tới chuyện Lâm Nhã còn chưa có giải quyết.
Ngày hôm sau đã là ngày khai giảng, hắn không thể để Lâm Nhã đồn đại mấy chuyện vớ vẩn về cô, cho nên hắn còn chưa kịp ăn bữa sáng mà Thím Trương chuẩn bị đã vội vội vàng vàng xử lý chuyện của Lâm Nhã trước.
Chuyện Lâm Nhã trà trộn vào câu lạc bộ đêm, hắn đã sớm biết, chỉ là trước đó hắn không có nghĩ sẽ đuổi tận giết tuyệt.
Hắn cho rằng lần ở ký túc xá, hắn đã cảnh cáo Lâm Nhã tàn nhẫn như vậy, cô ta sẽ biết thức thời mà cách xa Qúy Ức ra, nhưng hắn lại không nghĩ tới, chỉ mới ngắn ngủi có hai tháng, cô ta lại nháo ra chuyện xấu cho Qúy Ức.
Bởi vì Thiên Ca, Qúy Ức cũng đã đủ phiền toái, hắn không thể lại để cho Thiên Ca dễ dàng lợi dụng người không có đầu óc như Lâm Nhã nữa, không thì Qúy Ức sẽ ngày càng có nhiều chuyện đau đầu.
Ở Lệ Giang, hắn lấy thân phận anh trai để từ biệt với cô, ước chừng cũng đã hơn nửa tháng hắn không có gặp cô, tranh thủ có thời gian
rảnh, hắn muốn gặp cô, hôm qua vốn là nhàn rỗi, hơn nữa lại giúp cô xử lý chuyện Lâm Nhã, hắn càng nhớ cô nhiều, sự nhớ nhung kia ngày càng trở nên mãnh liệt, hắn biết, nếu hắn lấy thân phận Hạ Qúy Thần, cô căn bản sẽ không ra gặp hắn, nhưng hắn lại không thắng nổi sự nhớ nhung, nội tâm hắn giãy giụa thật lâu, cuối cùng vẫn là lấy thân phận Hạ Dư Quang ra gặp cô.
Hôm nay là ngày thú tội, buổi chiều vốn dĩ Hạ Qúy Thần có chuyện muốn nói ra, nhưng hắn lại nghĩ đến, ngày hôm nay cô nhất định sẽ xuất hiện ở phòng giáo vụ để nhận sách, cho nên tám giờ sáng hắn liền lái xe tới trường học.
Hắn dừng xe ở gần khu dạy học, mở cửa xe xuống, châm một điếu thuốc, mở radio, đợi khoảng một giờ thì mới nhìn thấy cô cùng mấy người bạn ở chỗ xa xa đằng kia.
Cô đi tới khu dạy học, ước chừng hơn nửa giờ đồng hồ thì cô mới cùng hai người bạn ôm sách giáo khoa từ bên trong đi ra.
Chỉ là bọn cô đi không được bao lâu liền ngừng lại, cũng không biết ba người đang thảo luận cái gì, mà đứng im tại chỗ thật lâu cũng chưa thấy rời đi.
Hắn ngồi trong xe nhìn nhìn cô, bỗng nhiên lại có một loại xúc động muốn nói mấy câu cùng cô.
Sau đêm xảy ra chuyện ở khách sạn Bốn Mùa, hắn lấy thân phận Hạ Qúy Thần nói với cô chưa quá một câu ….Giờ hắn chỉ có thể lấy cớ “Tam thiên si” bấm máy vào ngày 14/3 để nói với cô hai câu.
Hạ Qúy Thần nghĩ nghĩ, liền đẩy cửa xe ra, đi qua chỗ Qúy Ức.
Lúc hắn đi gần tới chỗ Qúy Ức, lại nghe thấy Đường Họa Họa nói: “Hoặc là, Tiểu Ức, có khi nào cậu sẽ thích Hạ học trưởng hay không? Hoặc sẽ động tâm với anh ấy?”,
Bước chân của hắn liền ngừng lại, nhìn chằm chằm Qúy Ức không chớp mắt, hô hấp gần như ngừng đập, yên lặng chờ đáp án của cô.