Chỉ khoảng mấy chục giây mà Quý Ức đã bị Hạ Quý Thần hôn đến mức hoàn toàn mất đi sức lực. Chỉ có thể dựa vào tay anh, miễn cưỡng chống đỡ thân thể, không để mình ngã xuống đất.
Có lẽ anh cảm thấy đỡ cô như vậy thì không đủ để hôn. Bỗng nhiên anh vòng tay qua hông cô, dùng sức nhấc bổng cô lên, vừa hôn cô vừa đi đến trước gương trang trí trong phòng khách. Sau đó xoay người, ép chặt cô vào mặt gương. Sau khi xác định cô sẽ không trượt xuống nữa, anh lại điên cuồn quấn lấy môi cô.
Anh càng lúc càng điên cuồng, cánh tay nổi đầy gân xanh của anh kìm lòng không được di chuyển từ mái tóc mềm mại xuống tai cô. Sau đó dần dần chạm vào cần cổ trắng nõn, thon dài.
Da thịt của cô vô cùng mềm mại, nhẵn mịn, khiến anh yêu thích không buông tay, lưu luyến không rời. Anh hôn cô sâu hơn, đầu ngón tay chạm đến xương quai xanh xinh đẹp. Anh cứ dịu dàng vuốt ve từng chút một. Sau đó lại tiếp tục dời xuống, luồn vào cổ áo cô.
Ngón tay anh hơi run rẩy, hô hấp cũng trở nên bất ổn. Ngay cả đôi môi đang hôn cũng khẽ run lên.
Đầu ngón tay di chuyển mỗi lúc một nhiều hơn trên cơ thể cô, môi của anh cũng rời khỏi môi cô, bắt đầu từ cằm hôn xuống cổ, sau đó là xương quai xanh…
Da thịt cô vốn trắng nõn, mịn màng đến mức có thể vắt ra nước. Anh chỉ cần dùng
lực một chút là có thể để lại dấu vết không thể xóa trên người cô.Anh hôn lúc nặng lúc nhẹ, đôi lúc còn cắn cô một cái.
Chỉ một lát sau, cần cổ, xương quai xanh và trước ngực cô đầy những vết đỏ.
Hình ảnh như vậy thực sự kích thích Hạ Quý Thần, anh vươn tay kéo áo cô xuống, đường cong hoàn mỹ dần lộ ra, anh không kìm được ôm lấy cô.
Quý Ức không rõ là rốt cuộc cô bị gì, chỉ cảm thấy có một luồng khí nóng chạy khắp người. Cô không cách nào áp chế được cảm giác quái lạ này. Cô muốn anh đối với cô như vậy, nhưng cô lại cảm thấy thật hoang mang.
Môi của anh vẫn từ từ di chuyển xuống, ngay khi chạm vào bụng dưới của cô, thân thể cô không nhịn được căng lên, đầu ngón tay nắm chặt bả vai anh, vì khẩn trương nên dùng sức hơi mạnh.
Hạ Quý Thần vươn tay kéo nút thắt ở đai lưng, áo của cô cứ thế rơi xuống đất.
Đôi chân thon dài hiện ra trước mắt anh.
Anh hít một hơi khí lạnh, ngón tay dừng lại trên đùi cô.
Cô theo bản năng “Ưm” một tiếng, âm thanh mềm mại rơi vào tai Hạ Quý Thần, đầu ngón tay cô cũng xuyên qua một lớp áo, cắm thật sâu vào vai anh.