Editor: Sênh Ca
Beta: Stuki^^
Hắn bỗng dưng dừng lại động tác. Hắn đau lòng mà nắm chặt tay cô, hạ giọng nỉ non xin lỗi. Hắn mang lại cho cô ôn nhu mà xưa nay chưa từng, lại cúi xuống nhẹ nhàng hôn lên mắt cô, môi cô, đến gò má, tới xương quai xanh của cô……
Hắn chờ đến khi cô bớt đau đớn, thân thể căng chặt dần dần thả lỏng, hắn mới một lần nữa có động tác.
Hắn không dám sử dụng lực quá mạnh, sợ làm đau cô. Hắn cứ nhẹ nhàng chậm chạp như là che chở viên ngọc quý giá nhất toàn thế giới.
Hắn chờ cô chậm rãi thích ứng với hắn, mới một lần nữa kịch liệt.
Hắn cảm thấy chuyện này, những việc hắn làm giống như là một giấc mộng kiều diễm, cho đến lúc hắn cùng cô kết thúc trận kịch liệt, hắn đều có chút không thể tin được.
Hắn ở trên người cô thật lâu sau đó mới ngẩng đầu nhìn về phía gương mặt cô.
Hắn có thể rõ ràng thấy khuôn mặt cô trong gang tấc. Nhưng hắn vẫn vươn tay nhẹ nhàng mà chạm vào khuôn mặt nhỏ bé, đầu ngón tay truyền cảm giác mềm mại đã nói cho hắn biết chuyện này tất cả đều là thật sự. Hắn mới bình thường trở lại.
Thời khắc đó, hắn mặt mày ấm áp nhìn cô, lòng tràn đầy vui mừng đến lạ kỳ.
Hắn nhịn không được bắt lấy bàn tay nhỏ, đem những đầu ngón tay đặt ở bên môi, khi thì khẽ cắn, khi thì khẽ hôn.
Cô bị hành động thân mật nhỏ này của hắn, chọc đến thân thể nhẹ nhàng run rẩy, sau đó liền chậm rãi mở mắt ra, nhìn về phía hắn.
Cô rượu còn không chưa thanh tỉnh, biểu tình có chút mê say, nhưng đáy mắt đen nhánh in hình ảnh ngược dưới ánh đèn mờ nhạt mà sáng ngời đến kỳ lạ.
Hắn thấy từ được trong mắt cô, thấy được ảnh ngược của chính mình, thời khắc đó, hắn cảm thấy chính mình là như thế đẹp mắt. Hắn bình tĩnh nhìn đôi mắt cô, đắm chìm trong đôi mắt đó.
Hắn không biết chính mình cùng cô đến tột cùng nhìn nhau bao lâu. Hắn cảm giác được thân thể của mình càng ngày càng nóng, có cái gì nảy nở trong lòng, ở trong phòng tràn ngập mùi ái muội.
Hắn lại lần nữa mất đi khống chế, cúi đầu hôn lên môi cô.
Cô so với lúc đầu, không có giãy giụa, thậm chí so với lần đầu ngây ngô thì lần này cô, thân thể mềm mại thuận theo từng cử động của hắn, thậm chí cô
còn chủ động mà vươn tay, bám lấy bờ vai của hắn.
Hắn thân thể run run lên, sau đó dùng sức mà hung hăng xâm nhập, lại mỗi lần càng tiến sâu vào bên trong thế giới của cô.
So với lần đầu, lần thứ hai hắn cùng cô càng điên cuồng hơn rất nhiều, thời gian cũng kéo dài rất lâu.
Thẳng đến cuối cùng, khi hắn cùng cô sắp lên tới đến đỉnh cao trào, cô cắn chặt lấy môi dưới, chịu không nổi, trong miệng truyền ra những âm thanh trầm thấp, uyển chuyển mà mê người.
Âm điệu của cô, tuy rằng thực nhẹ, nhưng hắn vẫn là nghe thấy được.
Hắn đột nhiên liền ngừng lại, hắn nhìn chằm chằm cô mà không chớp mắt dù chỉ một lát. Sau đó liền từ trên người cô rút ra, xoay người ngã xuống bên cạnh cô.
Cô chắc là do mệt mỏi, kết thúc, liền nhắm mắt lại, nặng nề chìm vào giấc ngủ.
Nhưng hắn không có nửa điểm buồn ngủ, đầu óc dị thường thanh tỉnh.
Trong không khí nơi nơi đều tràn ngập hương vị tình cảm mãnh liệt giữa hắn và cô, nhưng giờ phút này tâm hắn như bị lăng trì.
Rõ ràng là mùa hạ, bởi vì vừa mới qua cơn vận động kịch liệt, hắn toàn thân đều ra đầy mồ hôi, nhưng hắn lại cảm thấy mình như bị chôn trong hầm băng ngàn năm, từ sâu cốt tủy trong đều lạnh lẽo.
Hắn không ở trong phòng lưu lại quá lâu, đi xuống giường, tắm rửa qua loa, mặc quần áo vội vàng rời đi.
Phòng ở lầu hai, học sinh sớm đã tan cuộc, hắn đứng ở trong đêm khuya trống vắng, một người đi trên đường phố, nhìn ánh đèn không xa, bỗng nhiên bên tai lại vang lên âm thanh trầm thấp ôn nhu nói câu nói kia khi cô nằm bên dưới hắn.
……
Đứng ở trên ban công, Hạ Quý Thần lẳng lặng nhớ tới chuyện cũ, đột nhiên dừng lại suy nghĩ, ép bản thân mình bỏ đi hồi ức ấy.