Chương 52: Cô câm miệng cho tôi!!(2)
- Editor: Hồng Phan – Virgo
- Beta: Stuki^^
Đến tầng của Hạ Qúy Thần, Qúy Ức do dự một lát mới giơ tay lên nhấn chuông.
Chuông vang lên hồi lâu, mãi tới khi không có người mở cửa mới ngừng.
Hạ Qúy Thần không ở nhà? Không phải chứ? Mẹ cô rõ ràng đã nói với hắn là tối nay cô tới nhà hắn … Qúy Ức nhíu mày, lần nữa giơ tay lên bấm chuông.
Giống như lúc nãy, chuông vang lên lại thôi, vẫn không có dấu hiệu có người mở cửa.
Chẳng lẽ có là chuyện gì gấp nên Hạ Qúy Thần tạm thời ra ngoài?
Qúy Ức trầm tư một lúc, như vậy cũng tốt, ngày mai cô gửi chuyển phát nhanh cho hắn, đến lúc mẹ cô hỏi thì nói cô vội lên lớp, không có thời gian đi lần hai.
Nghĩ vậy, Qúy Ức xách túi đồ quay trở lại thang máy, vừa nhấn nút mở cửa thang máy phía sau liền truyền đến tiếng mở cửa.
Qúy Ức hít sâu một chút mới chậm rãi quay đầu lại.
Cửa phòng của Hạ Qúy Thần đang đóng kín giờ lại hé ra một chút.
Cũng không biết người mở cửa đang chần chừ chuyện gì, một lát sau mới mở hẳn cửa ra.
Hạ Qúy Thần mặc một thân áo ngủ màu xanh da trời, Qúy Ức thấy tóc hắn hơi tán loạn, bộ dạng mới tỉnh ngủ hệt như mẹ cô nói, sắc mặt có chút tái nhợt.
Hắn im lặng mà nhìn cô.
Qúy Ức không đến gần hắn mà đứng cách tầm một mét, cũng không ngẩng đầu, trực tiếp đưa túi đồ tới trước mặt hắn nói nhanh:
“Mẹ tôi kêu mang cho anh!”
Chờ ước chừng hơn một phút, thấy Hạ Qúy Thần không đưa tay lấy, liền khom người đặt túi đồ trên mặt đất: “… Thời gian không còn sớm, tôi đi trước.”
Nói xong, Qúy Ức liền xoay người, vội vàng đi về phía thang máy.
Bởi vì Hạ Qúy Thần đứng ở đằng sau nên động tác ấn thang máy của Qúy Ức có phần luống cuống.
Cô một mặt nhìn con số thang máy đang nhảy, mặt khác lại cầu nguyện thang máy nhanh nhanh lên một chút, lúc thang máy chuẩn bị đến tầng của Hạ Qúy Thần phía sau liền truyền đến âm thanh “bịch” một cái.
Qúy Ức theo bản năng quay đầu, chỉ thấy Hạ Qúy Thần lúc nãy còn đứng ở cửa giờ đã nằm trên mặt đất.
Qúy Ức lúc này mới nhìn rõ, sắc mặt của hắn không phải do ánh đèn dọi vào nên nhìn tái nhợt mà cơ bản một chút máu đều không thấy.
Hắn không phải đi ngủ mà là bị bệnh?
Tiếng cửa thang máy vang lên đem lực chú ý của Qúy Ức đặt trên người Hạ Qúy Thần dời đi, cô vừa quay đầu liền thấy cửa thang máy chậm rãi mở ra.