Những người xuất hiện trong hội trường Bắc Dương đêm nay hầu như đều là người trong ngành giải trí, Quý Ức sợ có người ở ngoài, nên cô lập tức ngừng lại, thay những lời vừa định nói bằng một câu khác: “Khi nào có thời gian, tôi sẽ nói rõ với cô.”
Trang Nghi khẽ gật đầu, rồi cô đưa tay đỡ Quý Ức.
Tuy là Quý Ức không bị trật chân, nhưng đã lỡ diễn ở trước mắt bao người, nên hiện tại, chỉ cần là chỗ có người, thì dù không có ống kính quay trực tiếp, bọn họ cũng nhất định phải diễn.
Cửa thang máy vừa mở, Quý Ức được Trang Nghi đỡ, khập khiễng bước tới cạnh xe Nanny của bọn họ.
Trang Nghi vừa định lấy chìa khóa ra mở cửa xe, thì chuông điện thoại của Quý Ức đột nhiên vang lên.
Quý Ức liếc nhìn màn hình điện thoại, là Hạ Quý Thần gọi đến.
Chuyện xảy ra giữa cô và Thiên Ca trong đêm tiệc từ thiện BL đã đến tai anh nhanh như vậy sao?
Quý Ức vừa nghĩ vừa trượt màn hình, nhận cuộc gọi của Hạ Quý Thần: “Alo?”
Đầu dây bên kia hoàn toàn yên lặng.
Quý Ức nhíu mày, cô tiếp tục mở miệng: “Hạ Quý Thần?”
Đáp lại cô vẫn là sự im lặng.
Hay là điện thoại đặt trong túi quần, do không có khóa nên khi bị chạm vào thì tự động gọi đến?
“Hạ Quý Thần?” - Quý Ức lại gọi tên Hạ Quý Thần một lần nữa. Cô nghĩ nếu như đầu dây bên kia vẫn không có người trả lời như trước, thì cô sẽ tắt điện thoại...
Nhưng Quý Ức còn chưa nghĩ xong, thì đầu dây bên kia vốn vẫn luôn yên tĩnh bỗng nhiên vang lên tiếng còi.
Cùng lúc đó, sau lưng cô cũng vang lên tiếng còi.
Thông qua hai tiếng còi, Quý Ức nghe thấy giọng của Hạ Quý Thần vang lên trong điện thoại: “Anh ở sau lưng em.”
Đột nhiên, Hạ Quý Thần nói ra năm chữ như vậy, khiến cho Quý Ức bị dọa. Đầu ngón tay cô khẽ run lên, điện thoại suýt nữa đã rơi xuống đất.
Cô còn chưa kịp
phản ứng rốt cuộc năm chữ này có ý nghĩa gì, thì phía sau cô đã vang lên tiếng cửa xe bị đóng sập lại. Sau đó, Trang Nghi đang đứng bên cạnh cô kinh ngạc nhìn ra phía sau cô, hô một tiếng: “Hạ tổng?”
Quý Ức quay đầu, cô lập tức nhìn thấy Hạ Quý Thần mặc một cái áo sơ mi trắng. Đôi chân dài của anh đang bước từng bước về phía cô.
Không phải là Hạ Quý Thần có chuyện quan trọng cần bàn với Hàn Tri Phản tại Kim Bích Huy Hoàng ư? Sao anh lại có mặt ở đây?
Đầu óc Quý Ức có hơi mờ mịt.
Hạ Quý Thần bước đến trước mặt Quý Ức, đứng cách cô khoảng nửa mét, đến lúc này, Quý Ức mới hoàn hồn: “Anh... Sao anh lại đến?”
Hạ Quý Thần không nói chuyện mà dứt khoát ngồi xổm xuống, nhấc váy Quý Ức lên.
Hành động không hề báo trước của anh khiến Quý Ức đứng ngây ra, chân cô vô thức co lại. Lúc Hạ Quý Thần nắm lấy bắp chân của cô, Quý Ức mới kịp hiểu ra. Thì ra là anh muốn kiểm tra chân của cô, Quý Ức vội nói: “Em không sao.”
Hạ Quý Thần dường như không nghe Quý Ức nói, anh nhìn chân trái của cô trước, sau đó lại nhìn tiếp chân phải.
“Em thật sự không sao mà.” - Quý Ức lại mở miệng.
Hạ Quý Thần vẫn không để ý đến cô như trước, cho đến khi xác định cô thật sự không sao, anh mới đứng dậy, lấy điện thoại trong túi quần ra, bắt đầu gọi điện.
Một lúc sau, đầu dây bên kia có người nhận điện thoại, Hạ Quý Thần thấp giọng nói: “Bác sĩ Hạ à? Anh không cần tới nữa, ừm, không có chuyện gì lớn, ừm, thật ngại quá...”