Chương 55:Cô câm miệng cho tôi!!(5)
- Editor: Hồng Phan – Virgo
- Beta: Stuki^^
Mấy năm nay, trong giấc mơ của hắn không biết xuất hiện bao nhiêu lần cảnh tượng như vậy, chỉ có ở trong mơ hắn mới dám nghĩ rằng cô đang ở cạnh hắn.
Hạ Qúy Thần không dám cử động, chỉ sợ động một cái thì cơ thể mềm mại cùng mùi hương quen thuộc sẽ hóa thành mây khói biến mất không bóng dáng như mọi lần.
Hạ Qúy Thần duy trì một tư thế không biết bao lâu, thấy người trong tay hơi động một chút, trong mơ nhưng cảm giác giống y như thật.
Không biết bởi vì lạnh nên Qúy Ức tìm chút ấm áp hay là do tư thế nằm không thoải mái mà cô lăn qua lăn lại.
Quý Ức cử động khiến người cô và Hạ Qúy Thần dựa vào nhau càng gần, cuối cùng cả người cô đều chặt chẽ dán trên người hắn, thậm chí tay còn ôm eo Hạ Qúy Thần.
Hạ Qúy Thần ngửi thấy mùi hương càng ngày càng rõ, mặt Qúy Ức hướng về phía cổ của Hạ Qúy Thần, hơi thở không ngừng phun ra mang cho hắn từng đợt tê dại cùng kích thích khiến hắn không khống chế được, cơ thể bắt đầu có phản ứng.
Qúy Ức còn thường xuyên thay đổi tư thế, cả người cô cọ sát người Hạ Qúy Thần, khiến đốm lửa trong người hắn bốc cháy càng ngày càng lớn, mặc dù đang mơ mơ màng màng hắn vẫn cảm nhận được nhiệt độ cơ thể thật vất vả mới giảm được bây giờ lại từng chút một tăng lên.
Hô hấp Hạ Qúy Thần trở nên dồn dập, tim đập nhanh không khống chế được, lúc Qúy Ức vẫn còn đang động đậy, Hạ Qúy Thần liền xoay người một cái, ôm chặt Qúy Ức vào lòng.
Tư thế ngủ như vậy quá mức ái muội, lưng Qúy Ức dán vào ngực Hạ Qúy Thần, cặp mông vừa lúc chống đỡ ngay bụng hắn, tiếp xúc thân mật như vậy khiến cho cơ thể
hắn phản ứng ngày càng mãnh liệt.
Trong khoảng thời gian hắn và cô không gặp nhau, không phải chưa bao giờ hắn có giấc mơ như thế này, chỉ là mỗi lần cảm giác của hắn đạt tới cực hạn không nhẫn nhịn được mà cúi người hôn xuống thì mọi thứ đều tan biến.
Hạ Qúy Thần nghĩ mình đang nằm mơ, mặc dù nhẫn nhịn rất khó chịu nhưng vì muốn khoảnh khắc này kéo dài thêm nên hắn kéo căng thân thể, nhắc nhở chính mình không nên lộn xộn.
Dù đang ở trong mơ, Hạ Qúy Thần vẫn cảm giác được mình chật vật như thế nào, cũng chỉ trong mơ mới có can đảm cùng cô thân mật. Hắn biết rõ mơ rồi cũng sẽ tỉnh, lúc tỉnh lại cả người sẽ có bao nhiêu khổ sở. Tuy vậy cũng không bỏ được việc hôm sau lại mơ lại giấc mơ như thế, hắn sẽ lại được ôm cô trong vòng tay…
Không biết có phải do hắn ôm cô duy trì một tư thế không đổi hay không mà cô có vẻ không thoải mái, hơi động đậy nửa người dưới một chút, khiến hắn mất kiểm soát suýt nữa xoay người đặt cô dưới thân. Hắn giữ tay cô lại, ghé sát tai thì thầm một câu: “Đừng cử động, nếu lại cử động, tôi cũng không dám cam đoan không làm gì với em đâu.”
Cô đúng là không có cử động nữa.
Bởi vì tay Hạ Qúy Thần dùng sức, hai người tiếp xúc càng chặt chẽ, cách một lớp quần áo hắn vẫn cảm nhận được đường cong mềm mại, vần tưởng tượng ra làn da trắng mịn của cô.