Xuất phát từ phép lịch sự, Quý Ức không đẩy cửa vào, mà đưa tay lên gõ cửa.
Thế nhưng cô còn chưa chạm tay vào cửa phòng thì giọng nói trong trẻo đặc trưng của Hạ Quý Thần từ trong văn phòng đã vọng ra: “Chuyện của Quý Ức hiện tại như thế nào rồi?”
Đột nhiên nghe được tên mình, động tác gõ cửa của Quý Ức thoáng khựng lại.
Trong văn phòng lập tức vang lên giọng của Trần Bạch: “Hiện tại vẫn nằm ở bảng từ khóa hot, nhưng mà độ hot đang giảm, khiến cho vị trí bị rớt xuống.”
Sở dĩ Hạ Quý Thần hỏi Trần Bạch về chuyện của cô là vì quan tâm đến cô sao?
Cảm xúc vui vẻ không nói nên lời phút chốc dâng lên trong tim Quý Ức, khiến cho cô nhịn không được nhoẻn miệng cười.
“Không thể để cho độ hot giảm xuống...” - Hạ Quý Thần lại lên tiếng, vẫn là chất giọng trong trẻo dễ nghe như trước.
Nhưng mấy chữ đơn giản này lại khiến cho Quý Ức ngây người.
Không thể để cho độ hot giảm xuống... Hạ Quý Thần nói như vậy là có ý gì?
“Tôi biết rồi, Hạ tổng, ở đây tôi còn có một tin tức, có thể tiết lộ cho “Tôi thích ăn quả xoài”, chính là trong lúc quay phim, Quý tiểu thư đã từng một mình trốn ra ngoài. Tin tức này nếu tuôn ra sẽ rất dễ dàng khiến cho cư dân mạng suy diễn, khẳng định là sẽ đẩy cao trào lên một con sóng lớn.”
Tiết lộ cho “Tôi thích ăn quả xoài”... “Tôi thích ăn quả xoài” chính là người đã đẩy cô đến thảm cảnh bị người phỉ nhổ hôm nay, sao Trần Bạch lại tiết lộ tin tức cho kẻ đó?
Dường như sợ hãi điều gì đó, đôi mắt của Quý Ức bắt đầu đảo quanh.
Có phải là Trần Bạch nói sai rồi không? Hoặc là do cô nghe nhầm?
Nghĩ đến đây, Quý Ức lập tức giơ tay ngoáy lỗ tai mình, động tác của cô còn chưa dừng lại thì giọng của Hạ Quý Thần lại vang lên: “Ừm, chú ý từng giờ từng phút, chuyện của Quý Ức trên weibo lần này nếu hạ nhiệt thì lại làm tăng lên. Nếu thật sự không được thì
mua chuộc giới truyền thông làm tăng nhiệt độ trên mạng lên. Nói tóm lại, chuyện lần này nhất định phải làm ầm ĩ thật lớn, đến mức mọi người đều biết.”
“Tôi hiểu rồi, Hạ tổng.”
Sau khi Trần Bạch nói xong, văn phòng phút chốc rơi vào yên tĩnh.
Quý Ức loáng thoáng nghe thấy tiếng bật lửa, sau đó là giọng của Hạ Quý Thần, có một số từ không được rõ ràng. Quý Ức nghĩ có lẽ là anh đang ngậm điếu thuốc trên miệng: “Gần đây, tỷ suất người xem của Thịnh Đường Phong Vân thế nào?”
“Đã vượt qua “Khuynh Thành Truyền”, vươn lên xếp hạng 1 rồi.” Dừng một chút, Trần Bạch lại nói tiếp: “Hôm nay, giá cổ phiếu của YC trên thị trường đã tăng vọt...”
Nghe đến đó, Quý Ức hoàn toàn không dám nghe tiếp nữa. Cô lui về sau mấy bước, đứng giữ khoảng cách với văn phòng của Hạ Quý Thần, sau đó mới xoay người, nhanh chân chạy vào thang máy.
Cửa thang máy vừa đóng lại, những lời nói của Thiên Ca trong thẩm mỹ viện cùng với đoạn đối thoại của Hạ Quý Thần và Trần Bạch vừa nãy cứ giống như ma chú, đan xen vào nhau, quanh quẩn bên tai cô.
“Anh ta có cả một tuần lễ để nghĩ biện pháp đem chuyện này đè xuống, nhưng hẳn là cô không biết... Anh ta không làm gì cả...”
“Không thể để cho độ hot giảm xuống...”
“Ở đây tôi còn có một tin tức, có thể tiết lộ cho nickname tôi thích ăn quả xoài.”
“Đối với anh ta, cô cũng chỉ là một cái công cụ kiếm tiền mà thôi.”
“Gần đây, tỷ suất người xem của Thịnh Đường Phong Vân thế nào rồi?”
“Hôm nay, giá cổ phiếu của YC trên thị trường đã tăng vọt...”
“Cô có thể không tin tôi, nhưng những gì tôi nói đều là thật, chuyện lần này, Hạ Quý Thần cũng có phần.”