Chương 61: Vì cô mà ra mặt cảnh cáo. (1)
- Editor: Hồng Phan – Virgo
- Beta: Stuki ^^
Hạ Qúy Thần làm như không nghe thấy tiếng Qúy Ức liều mạng kéo cửa, trực tiếp cất bước đi lên lầu hai.
Trở về phòng ngủ, Hạ Qúy Thần vô lực ngã xuống giường, lẳng lặng nhìn chằm chằm trần nhà. Hắn vươn tay tìm trên bàn trà gói thuốc cùng bật lửa, đốt một điếu thuốc nhưng không có hút, chỉ là ngửi mùi thuốc lá bay ra như mọi lần.
Lúc điếu thuốc sắp tắt, Hạ Qúy Thần mới ngồi dậy tìm điện thoại di động, gọi cho Thím Trương đang nghỉ phép.
“Trước tiên Thím trở về đi … lúc trở về tiện thể ghé trung tâm thương mại mua một bộ quần áo cho nữ, size S … Trong nhà còn yến mạch không? Nếu không thì nhớ mua thêm yến mạch để nấu cháo, cô ấy thích ăn … Đúng rồi, cô ấy ở trong phòng tập thể thao …”
Dừng một chút, Hạ Qúy Thần lại nói: “ … Nhớ nấu cháo cho cô ấy, nhanh lên một chút đừng chậm trễ. Còn có, nói với cô ấy là tôi không có ở nhà …”
Hạ Qúy Thần ngừng lại một lúc, xác định mình không còn gì cần dặn dò mới ngắt điện thoại.
…
Thẳng đến giữa trưa cửa phòng tập thể thao mới được mở ra.
Thím Trương như là đoán được cảnh tượng bên trong, cũng không có đi vào nhìn xem, đưa tay đem túi đồ đặt vào bên trong: “Tiểu thư, quần áo này là cậu chủ kêu tôi chuẩn bị cho cô.”
Nói xong, Thím Trương đặt túi đồ trên mặt đất, sau đó đóng cửa lại.
Quần áo Hạ Qúy Thần chuẩn bị cho, nếu có thể lựa chọn Qúy Ức sẽ lựa chọn không mặc, nhưng cô không muốn quần áo không chỉnh tề trở về trường học.
Cân nhắc xong, Qúy Ức vẫn là lựa chọn mặc vào quần áo mà Hạ Qúy Thần chuẩn bị.
Trong túi không có hóa đơn mua hàng, Qúy Ức biết nhãn hiệu này, cô lục tìm một lúc mới thấy tem
giá, hiện giờ trong ví của cô tiền mặt cũng không có nhiều. Đợi lát nữa cô sẽ đi tìm Thím Trương hỏi Alipay hoặc WeChat, khi trở về sẽ gửi lại tiền rồi nhờ Thím Trương chuyển cho Hạ Qúy Thần giúp cô.
Thím Trương cũng không có rời đi mà đứng ở trước cửa, lúc Qúy Ức kéo cửa ra vừa vặn thấy bà.
“Tiểu thư, buổi sáng cô chưa có ăn cái gì, tôi mới nấu cháo yến mạch, cô ăn một chút đi?”
Quý Ức lắc đầu, còn chưa kịp nói gì Thím Trương đã mở miệng nói tiếp: “Tiểu thư, cậu chủ đi ra ngoài, trong nhà chỉ còn có mình tôi.”
Qúy Ức tiếp tục lắc đầu: “Không cần, cám ơn Thím, tôi không có đói bụng.”
“Tiểu thư, cháo tôi đã nấu, nếu cô không ăn thì thật lãng phí …”
“Thật lòng cảm ơn Thím, thực sự tôi không muốn ăn, với lại tôi còn có việc khác.”
Thím Trương còn muốn nói cái gì nữa, Qúy Ức lại lên tiếng: “Đúng rồi Thím Trương, Thím có Alipay hoặc WeChat không? Tôi đem tiền mua quần áo chuyển cho Thím.”
Quần áo là cậu chủ phân phó bà chuẩn bị cho cô ấy, bà làm gì dám tự tiện chủ trương lấy tiền? Thím Trương không do dự mở miệng: “Tôi làm sao biết dùng mấy thứ kia”
Qúy Ức nghĩ nghĩ, quyết định lát nữa đi rút tiền, thừa dịp Hạ Qúy Thần không ở nhà sẽ đưa qua đây cho Thím Trương.. Cô hướng về phía Thím Trương cười nhợt nhạt: “Vậy tôi không làm phiền nữa, tạm biệt.”
Thím Trương còn muốn giữ Qúy Ức ở lại nhưng Qúy Ức đã xoay người mở cửa đi ra,