Editor: Hồng Phan–Virgo
Beta: Stuki ^^
Cho dù anh trai Hạ Dư Quang đã mất được ba năm rồi nhưng mỗi khi đứng trước bia mộ của anh ấy, đáy lòng Hạ Qúy Thần vẫn nổi lên một cổ đau thương không nói thành lời.
Sau một lúc lâu Hạ Qúy Thần mới ổn định lại tâm tình, bàn tay vuốt ve chữ “Quang” trên bia mộ, giọng nói trầm thấp mở miệng: “Anh, em tới thăm anh”.
Hạ Qúy Thần biết sẽ không có người trả lời lại hắn, nhưng vẫn cố gắng chờ đợi trong giây lát rồi mới tiếp tục nói: “Anh dạo gần đây có tốt không? Chúng ta đều đã từng nói dối …”.
Hạ Qúy Thần nhìn di ảnh Hạ Dư Quang, hắn biết rằng cũng giống như lúc nãy sẽ không có ai đáp lời hắn. Hạ Qúy Thần rũ mắt, nuốt một ngụm nước bọt ở trong miệng, sau đó rút ngón tay đang đặt ở trên bia mộ về, xoay người ngồi xổm xuống đất, đầu dựa vào bia mộ, mắt ngắm hoàng hôn trước mặt. Hắn đốt một điếu thuốc ngửi mùi vị của thuốc lá, xong lại chậm rãi mở miệng: “…Em dạo này khá tốt, em không có nói dối, thật sự khá tốt. Cô ấy đã tỉnh, cũng coi như là tốt … Còn anh, anh thì sao?”.
Đáp lại Hạ Qúy Thần là một mảnh yên tĩnh.
Thẳng đến khi có một trận gió thổi qua, xung quanh cây cối xào xạc, Hạ Qúy Thần mới lại lầm bầm lầu bầu nói: “Anh, em có thể hỏi anh một vấn đề không? Anh có hay không rất muốn cùng một ai đó bắt đầu quen biết lại từ đầu?”.
Hạ Qúy Thần ngừng lại tầm ba giây đồng hồ mới nhẹ nhàng chớp mắt, trên người hắn tràn đầy sự bi thương, ngay cả âm thanh từ trong miệng hắn truyền ra cũng trở nên có chút bi thương: “Anh, em có …”
Chỉ nói xong có ba chữ, Hạ Qúy Thần liền không có nói nữa nhưng hắn biết rất rõ ràng tận sâu trong đáy lòng hắn đang kêu gào: Em thật sự rất muốn cùng cô ấy quen biết một lần nữa, từ lúc bắt đầu biết tên của cô ấy; em thật sự rất muốn cùng cô ấy quen biết một lần nữa, từ lúc cô ấy lần đầu tiên xuất hiện ở nhà chúng ta.
Thẳng tới bốn năm trước Hạ Qúy Thần mới hiểu được, mặc kệ hắn có bao nhiêu tự tin tình cảm của Quý Ức dành cho hắn sẽ giống như Hạ Dư Quang, nhưng hiện thực chung quy vẫn là hiện thực, hắn tự tin thế nào cũng không có tác dụng gì.
Hạ Qúy Thần một lần nữa yên lặng, chậm rãi nhắm mắt
lại, trong không khí tràn ngập mùi thuốc lá đem suy nghĩ về năm đó cùng hồi ức đẹp đẽ bị Qúy Ức nhẫn tâm đánh gãy ở quán bar tối hôm qua kéo trở lại.
…..
Hạ Qúy Thần cùng Qúy Ức quen biết không được bao lâu liền đến kì thi cao trung.
Qúy Ức thành tích rất tốt, dễ dàng đậu vào ban nâng cao của một trường cao trung ở Tô thành. Bài kiểm tra có 5 phần, hắn bỏ trống hết 4 phần, một phần còn lại viết được vỏn vẹn 20 chữ; bởi vì Hạ gia quyên tặng cho trường học 160 chiếc máy tính nên Hạ Qúy Thần mới miễn miễn cưỡng cưỡng mà vào được trường cao trung ở Tô thành, bất quá không phải ban nâng cao mà là ban cơ bản.
Lên cao trung, hắn ngoài việc học vấn không có, hay diễu võ dương oai giống hồi học sơ trung thì còn nhiều thêm một chuyện là: Bênh vực người mình.
Cái sự kiện này bắt đầu từ lúc tháng thứ hai học ở cao trung.
Hôm đó là thứ tư, giữa trưa tan học Qúy Ức không có về nhà liền cùng mấy nữ sinh ở lại rủ nhau đi ăn cơm trưa ở quán Vui Vẻ bên cạnh trường học.
Trùng hợp ngày đó Hạ Qúy Thần cùng Mập Mạp hẹn một đám người cùng nhau chơi game, cũng ở quán Vui Vẻ bên cạnh trường học.
Bất quá lúc đó Qúy Ức ở lầu một còn Hạ Qúy Thần lại ở lầu hai.
Lúc chiến đội đánh được một nửa, Hạ Qúy Thần muốn đi vệ sinh nhưng WC ở lầu hai lại kín chỗ nên hắn liền xuống lầu một, nghĩ có thể thuận đường mua thêm hộp cơm.
Nhận tiền từ quầy thu ngân trước mặt rồi rời đi, Hạ Qúy Thần lơ đãng nhìn xung quanh vô tình lại nhìn thấy Qúy Ức đang ngồi dựa vào cửa sổ.
Hắn theo bản năng ngừng bước chân, ngoảnh đầu mà nhìn lại.
P/s: “Anh, em có thể hỏi anh một vấn đề không? Anh có hay không rất muốn cùng một ai đó bắt đầu quen biết lại từ đầu?”. Mấy chương sau sẽ giải đáp nghi hoặc, cho mọi người biết nữ chủ đến tột cùng là thích ai nha? Mọi người biết nữ chủ là ai không nào? Biết nữ chủ thích ai chưa nè?- tác giả..
Muốn biết thì nhớ theo dõi truyện thường xuyên nha! Yêu yêu cả nhà <3