Cô nhớ cảnh cuối cùng lúc quay Cửu Trọng Cung, cô đã nói với anh câu đó, cô không nhịn được lại nhẹ nhàng nói: "Anh là niềm yêu thích thời niên thiếu".
Dừng lại một lúc cô lại tiếp: "Niềm yêu thích thời niên thiếu là anh".
Hạ Quý Thần đứng cách đó hơn năm mét, lúc nghe thấy nửa câu sau, cơ thể anh thoáng run lên rõ ràng.
Anh là niềm yêu thích thời niên thiếu, niềm yêu thích thời niên thiếu là anh.
Hóa ra những lời đó lại là câu tỏ tình, chỉ có điều khi ấy anh không hiểu.
Hóa ra, những gì cô nói với anh đều là lời từ tận đáy lòng, cô đã thích anh còn sớm hơn anh tưởng.
Hạ Quý Thần không biết nên diễn tả cảm xúc của bản thân mình lúc này ra sau, đơn giản là phức tạp đến cùng cực.
Hành động không buồn suy nghĩ cho bản thân mình của Quý Ức khiến anh vừa đau lòng vừa giận dữ, vừa cảm động mà cũng vừa hạnh phúc.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, anh cảm giác như mình đã trải nghiệm hết cả trăm hương vị trong cuộc sống, bùi ngùi xúc động mãi không thôi.
Anh muốn nói với cô điều gì đó, bao nhiêu câu từ chồng chất trong lòng anh, nhưng anh lại không biết phải bắt đầu từ đâu, cuối cùng anh đưa hai tay lên, giang rộng vòng tay nhìn về phía cô.
Anh vừa làm như vậy, Quý Ức đã chạy ngay về phía anh.
Cô biết, dưới sân khấu có vô số người đang xem, cô cũng biết, mình nên giữ sự rụt rè của người con gái, cô cũng biết chắc một điều, cô làm như vậy sẽ không tránh được miệng lưỡi thiên hạ. Nhưng cô không thể lo lắng được nhiều như vậy, ánh mắt của người ngoài chẳng có nghĩa lý gì, cơ hội mất đi không thể nào quay lại, khó khăn lắm cô mới đợi được anh quay về Bắc Kinh, đợi được anh trở về bên cạnh mình, cô không thể cho anh cơ hội hối hận.
Nghĩ như vậy, Quý Ức nhào vào lòng Hạ Quý Thần, ôm chặt lấy tay anh.
Cái ôm đó càng khiến Hạ Quý Thần hoảng hốt, anh chần chừ một lúc mới đưa tay ôm lấy hông cô, siết cô thật chặt.
Quý Ức cảm nhận
được sự đáp lại của anh, cô vòng tay ôm lấy cổ rồi siết mạnh.
Tay anh ôm lấy eo cô cũng càng lúc càng mạnh hơn, cánh tay rắn chắc như muốn bẻ gãy eo Quý Ức, nhưng cảm giác đau đớn đó lại khiến cô cảm thấy vô cùng hạnh phúc, vô cùng chân thật.
---
Sau khi kết thúc chương trình, rất nhiều phóng viên vây lấy Quý Ức.
Trang Nghi và Đường Họa Họa phải mất nhiều sức mới đưa được Quý Ức và Hạ Quý Thần ra khỏi móng vuốt của ký giả, đưa lên xe của họ.
Dọc đường đi, điện thoại của Trang Nghi và Đường Họa Họa cứ vang lên không ngừng.
Không phải phóng viên thì là công ty hoặc là bên đối tác...
Phía trước xe Trang Nghi và Đường Họa Họa đang bận đến sứt đầu mẻ trán, Hạ Quý Thần và Quý Ức ngồi ở ghế sau xe lại xem như chuyện đó không hề liên quan gì đến mình, mười ngón tay họ đan chặt vào nhau.
Trở lại khách sạn, Quý Ức và Hạ Quý Thần vào phòng thì không đi ra nữa.
Chương trình truyền hình có thế nào, Quý Ức cũng không buồn quan tâm đến hậu quả, chuyện lần này như một quả bơm ném ra tạo lên làn sóng lớn trập trùng trên weibo.
Một số cư dân mạng kích động, dù là thích Quý Ức hay không, lúc trước họ ghét Hạ Quý Thần bao nhiêu thì giờ còn hận Quý Ức nhiều hơn, những lời ác độc đó liên tiếp tấn công về phía Quý Ức.
Những cư dân mạng có lý trí cũng tỏ thái độ phản đối, nói Quý Ức nên tỉnh táo một chút, đừng vì yêu mà đánh mất chính mình. Thậm chí, họ còn khuyên fans của Quý Ức nên tạo đề tài #ngăn cản Quý Ức và Hạ Quý Thần trên weibo, tuyên bố nếu Quý Ức còn cố tình như vậy, họ sẽ bỏ fans club.