Nói xong, hắn lập tức bỏ đi.
Lúc sắp đi đến cửa Kim Bích Huy Hoàng, không biết ma xui quỷ khiến thế nào, hắn bỗng nhiên quay đầu nhìn lại. Thấy cô đang ngồi xổm xuống đất, vì cách cô khá xa nên hắn không nghe được giọng của cô, nhưng hắn trông thấy bờ vai cô đang run lên, cô đang khóc rất dữ dội.
Tay của hắn vô thức nắm lại thành nắm đấm. Hắn chăm chú nhìn cô trong chốc lát, dường như tâm trạng càng xấu thêm, hắn giơ chân đá vào cái cửa trước mặt, sau đó đi thẳng vào sảnh chính của Kim Bích Huy Hoàng.
----
Mặc dù đã là một ngày sau chương trình truyền hình kia, nhưng chuyện Quý Ức tỏ tình với Hạ Quý Thần trong chương trình truyền hình vẫn không có hướng lắng đi mà ngày càng nghiêm trọng hơn.
Lời đồn nhảm trên mạng vẫn rất nhiều, buổi sáng hôm nay đến công ty, Quý Ức đã ký không dưới năm bản hủy bỏ hợp đồng thông cáo (*), số tiền bồi thường lên đến chín con số. Thậm chí, một bộ phim điện ảnh lớn vốn đã định giao cho cô làm nữ nhân vật chính cũng vì vậy mà bị trì hoãn.
Trước tổn thất thảm hại như vậy, nếu là bất kỳ một nghệ sĩ nào thì hẳn cũng sẽ rất khó khăn. Dù gì đi nữa thì đó cũng là tiền, nhưng từ lúc Quý Ức đến công ty cho đến khi ký hết những văn bản hủy bỏ hợp đồng kia, trên mặt cô chẳng những không có chút khổ sở và đau lòng, mà ngược lại từ đầu đến cuối, cô vẫn luôn mỉm cười, tựa như những việc mà mình gặp phải chính là chuyện vui lớn trong đời.
Tổn thất của Quý Ức không đơn thuần chỉ là tổn thất của một mình cô, mà ngay cả công ty cũng phải chịu tổn thất lớn.
Cho nên sau khi xử lý hết tất cả những văn bản hủy bỏ hợp đồng kia, hiển nhiên Quý Ức không tránh khỏi bị lãnh đạo cấp cao của công ty mắng cho một trận.
Lời nói của vị lãnh đạo kia không nể nang chút nào, mắng cho Quý Ức một trận te tua tơi tả. Đứng ở bên cạnh, nghe được những lời kia, Trang Nghi và Đường Họa Họa đều cảm thấy khó chịu. Nhưng Quý Ức lại cứ như không có chuyện gì, cô cứ ngồi ở đó, mặc kệ bọn họ mắng chửi. Thậm chí, lúc vị lãnh đạo cấp cao kia càng nói càng kích động,
cô còn lấy điện thoại ra nhắn tin cho Hạ Quý Thần, hỏi anh đang làm gì.
Nhưng tin nhắn của Quý Ức cứ như viên đá rơi vào biển cả, không nhận được hồi âm từ Hạ Quý Thần.
Quái lạ, sao lại không để ý tới cô?
Quý Ức tiếp tục gửi thêm hai tin nữa, nhưng Hạ Quý Thần vẫn không trả lời. Thấy vậy, cô lập tức gọi cho anh.
Đang ngủ à?
Quý Ức vừa nghĩ, vừa buông điện thoại bên tai xuống.
Lãnh đạo cao cấp của công ty thấy Quý Ức chẳng chút để tâm đến những lời trách mắng của mình, ông ta càng thêm tức giận, nộ khí xung thiên (*) chỉ thẳng vào mặt Quý Ức, mắng một loạt những lời khó nghe. Sau đó bỏ lại một câu “cô cứ chờ bị hủy hoại đi” rồi đóng sập cửa bỏ đi.
Trong văn phòng chỉ còn lại Quý Ức, Trang Nghi và Đường Họa Họa.
Đường Họa Họa bất mãn nói nhỏ: “Ông ta nói chuyện thật khó nghe!”
Quý Ức vừa cầm điện thoại gọi cho Hạ Quý Thần, vừa thờ ơ đáp: “Không sao đâu... Bản thân mình cũng có lỗi, đã mang đến tổn thất lớn như vậy cho họ, bị mắng hai ba câu thì cũng có sao.”
Thấy không có người bắt máy, Quý Ức liền quay đầu hỏi: “Kế tiếp không còn việc gì nữa đúng không? Nếu không có việc gì thì chúng ta đi thôi.”
Ra khỏi Công ty truyền thông Hoàn Ảnh, lúc ngồi trong xe, Quý Ức lại gọi cho Hạ Quý Thần thêm một lần nữa, nhưng vẫn không có người bắt máy.
Lúc điện thoại bị ngắt, cô nhớ đến buổi sáng, trước khi đi, anh có nói với cô rằng đêm nay sẽ khiến cho cô ba ngày không xuống giường được, nhớ đến đó mặt cô bỗng dưng đỏ lên, cả người không hiểu sao cũng bắt đầu nóng lên. Sợ Trang Nghi và Đường Họa Họa phát hiện điểm khác thường của mình, cô vội giơ tay hạ cửa sổ xe, nhìn ra bên ngoài.
***
(*) Thông cáo: Ý chỉ các dự án, các hợp đồng quay phim, quảng cáo, thu hình chương trình… của nghệ sĩ.
(*) Nộ khí xung thiên: Giận dữ tột độ.