Quý Ức còn chưa nói hết lời, Hạ Quý Thần đã cởi sạch quần áo rồi cúi người đặt cô lên giường: "Sinh con thôi".
Chỉ ba chữ đơn giản phát ra từ miệng mình, anh vừa nói xong thì cúi đầu chặn miệng của Quý Ức.
Nụ hôn cuồng nhiệt của anh khiến Quý Ức không sao thở nổi, suy nghĩ cũng chậm hẳn đi, qua một lúc lâu, ba chữ "sinh con thôi" mà anh nói mới xuất hiện trong đầu của Quý Ức.
Sinh con thôi... sinh con... Trước đó lúc hai người đề cập đến chuyện sinh con trong điện thoại, anh chẳng phản ứng gì mà cứ thế dập máy. Sau đó chỉ tầm hơn mười phút, anh đã xuất hiện trong nhà, vừa thấy đã đè cô xuống giường... Hành động và phản ứng của anh cũng quá nhanh rồi...
Quý Ức chỉ mới nghĩ tới đây, còn chưa kịp phản ứng với hành động của Hạ Quý Thần, cô đã cảm giác hai chân mình bị tay anh đẩy ra.
Sau đó cô mới phát hiện, chẳng biết từ bao giờ áo quần của mình đã bị Hạ Quý Thần cởi sạch.
Vừa phát hiện ra chưa bao lâu cô đã cảm nhận được một lực va chạm mạnh mẽ xâm nhập vào cơ thể.
Cơ thể cô vô thức run lên, ngay sau đó, có vô số sự kích thích trên cơ thể mà Hạ Quý Thần mang đến đã thu hút hết sự chú ý của Quý Ức...
Có lẽ là vì hai người đã xa nhau ba ngày, cũng có lẽ là vì những lời cô nói qua điện thoại, Hạ Quý Thần có vẻ khá nóng vội, sức lực cũng mạnh hơn đôi chút. Thời gian lại khá lâu, giày vò Quý Ức đến mức thở hổn hển rồi anh mới chịu yên.
Trong căn phòng tràn ngập mùi hương lúc hai người thân mật, anh tựa vào người cô, mãi không động đậy, hai người lẳng lặng nằm ôm nhau thật lâu, mãi đến khi
bụng Quý Ức phát ra tiếng ọt ọt vì đói, Hạ Quý Thần mới ngẩng đầu đang vùi bên cổ cô, hôn lên hai má cô rồi ngồi dậy đi vào phòng tắm.
Cửa phòng tắm không đóng, ngọn đèn trong phòng vừa sáng lên, một lúc sau đã vang lên tiếng nước chảy tí tách.
Khoảng tầm năm phút sau, Hạ Quý Thần bọc khăn tắm đi đến bên giường, ôm lấy Quý Ức vào phòng tắm.
Trong bồn tắm đã xả đầy nước, Hạ Quý Thần khom người đặt Quý Ức vào, anh đứng dậy chuẩn bị bông tắm cho Quý Ức, ánh mắt lướt qua bả vai cô, nhìn thấy hai cái băng dán cá nhân trên làn da trắng nõn.
Vừa rồi trên giường quá kịch liệt, anh và cô đều đổ nhiều mồ hôi, băng dán cá nhân cũng bị rơi ra một nửa, Hạ Quý Thần nhìn thấy vết máu dưới lớp băng dán.
Cô ấy bị thương?
Lúc anh ôm cô lên lầu, trong lòng chỉ toàn nghĩ tới những lời cô nói với mình qua điện thoại, anh không biết nên biểu đạt vô số tình cảm lẫn lộn trong lòng mình ra sao, cuối cùng chỉ có thể thân mật, để cô biết được sự cảm động, kích động, vui mừng và hưng phấn của anh, thế nên anh mới không chú ý thấy vết thương trên người cô.
Hạ Quý Thần nhíu chặt mày, đưa tay ra không nghĩ ngợi, gỡ băng dán cá nhân trên vai Quý Ức.
Bốn vết cào rõ ràng rơi vào mắt anh, trong đó có hai vết chảy máu, mặc dù vết máu đã khô nhưng anh vẫn nhìn thấy được vết cào nghiêm trọng như thế nào.
Ánh mắt dịu dàng của anh bỗng trở nên lạnh lùng: "Là ai làm?"