Bước chân của Trang Nghi không đuổi kịp Hạ Quý Thần, lúc cô chạy ra ngoài quán cà phê, Hạ Quý Thần đã đứng bên cạnh xe mở cửa.
"Hạ tổng."
Trang Nghi cao giọng gọi Hạ Quý Thần thêm lần nữa.
Cả người Hạ Quý Thần bừng bừng lửa giận, cho nên cũng không buồn quan tâm đến Trang Nghi, cúi người lên xe.
Trang Nghi chạy vội hai bước đến cạnh xe, xe đã lao thẳng ra ngoài.
Trang Nghi ảo não dừng lại, bởi vì vội vàng đuổi theo nên cô cũng phải thở hổn hển, vỗ vỗ trái tim đập quá nhanh trong lồng ngực, sau đó Trang Nghi lấy điện thoại ra, định gọi cho Hạ Quý Thần thì bên tai đã vang lên tiếng dừng xe.
Trang Nghi bị dọa lùi về sau một bước, ngẩng đầu lên, còn chưa nhìn rõ chiếc xe trước mặt, cửa xe đã hạ xuống, bên trong là khuôn mặt lạnh như băng của Hạ Quý Thần: "Chuyện đêm nay tôi tới tìm cô đừng nói với cô ấy".
Trang Nghi đuổi theo Hạ Quý Thần cũng là vì muốn nói cho anh biết, Tiểu Ức từng nói với cô không muốn cho anh biết chuyện này.
Cô không ngờ, lời còn chưa nói ra anh ấy đã nói trước mình rồi.
Trang Nghi kinh ngạc há hốc mồm, buộc miệng nói: "Hạ tổng, sao anh và Tiểu Ức giống nhau thế..."
"Đều không muốn cho đối phương biết những chuyện mình làm sao?" - Hạ Quý Thần không đợi Trang Nghi nói hết, anh bình thản tiếp lời.
Những lời Trang Nghi muốn nói đã được Hạ Quý Thần nói ra lần nữa, cô khẽ gật đầu, không nói.
Đèn xe chớp nháy lúc sáng lúc tối, sắc mặt Hạ Quý Thần vẫn lạnh lùng như vậy, nhưng khóe môi như cong lên thành nụ cười ấm áp, dường như anh đang nghĩ tới điều gì, qua một lúc mới nói: "Bởi vì tôi và cô ấy đều không muốn đối phương phải phiền lòng, bớt gánh nặng, nhiều niềm vui".
Nói xong câu đó, Hạ Quý Thần không dừng lại mà một lần nữa đạp ga tăng tốc rời đi.
Mãi đến
khi không nhìn thấy xe của Hạ Quý Thần nữa, một cơn gió đêm thổi tới Trang Nghi mới giật mình tỉnh táo.
Cô đi tới mở cửa xe bên cạnh ngồi vào trong xe.
Lúc khởi động xe, điện thoại trong túi lại rung lên, Trang Nghi lấy ra xem thử thì thấy Đường Họa Họa chia sẻ cho một bài đăng mới nhất của một weibo trang điểm.
Cô không bấm vào xem mà nhìn màn hình một lúc, sau đó đánh một dòng chữ nhắn tin cho Đường Họa Họa: "Đột nhiên tôi cũng muốn yêu đương".
"Cái gì?" - Đường Họa Họa gửi icon "kinh hãi", sau đó nói thêm:
"Chị Trang à, không phải chị không muốn kết hôn sao? Sao đột nhiên lại muốn yêu? Phụ nữ 30 như sói, 40 như hổ, cho nên giờ chị cần đàn ông hả?"
"..." - Trang Nghi đáp lại Đường Họa Họa một dòng im lặng, sau đó mới quay lại dáng vẻ đứng đắn, tiếp tục gõ chữ:
"Nếu là tình yêu giống như Hạ tổng và Tiểu Ức, tôi cũng muốn trải qua và cũng muốn có được, tôi cũng sẽ như hai người họ, quên mình vì đối phương, không bao giờ chùn bước".
Trang Nghi nghĩ, có lẽ hai người họ là tình yêu đẹp nhất trên đời mà cô gặp được.
Tuy nhiên họ đều có những lúc giấu giếm đối phương, dối gạt, nhưng dù vậy họ vẫn luôn chân thành.
Trên xe, Hạ Quý Thần gọi điện cho Trần Bạch.
Thời gian không còn sớm, Trần Bạch đã ngủ rồi, nghe giọng nói hơi ngái ngủ nhưng sau khi nghe được cái tên mà Hạ Quý Thần nhắc tới, cậu ta lại tỉnh táo rất nhanh, có phần kinh ngạc: "Dương Lê? Anh tìm hắn làm gì?"