Độc Cô Lạc và Tả Khanh điên cuồng khinh thương nhau, mặt không đổi sắc nhanh chóng về nhà, việc đầu tiên khi về nhà là nhanh chóng bật máy tính đợi Sở Trì online.
Thời gian đợi một người đúng là tính bằng năm, mỗi giây mỗi phút trôi qua đều vô cùng dài.
Độc Cô Lạc để phân tán bớt sự chú ý của bản thân bằng cách vào nhóm chat nổi bong bóng.
Nhóm công thụ thoả đáng.
Mặc dù hắn đã vào rất nhiều tổ kịch nhưng hắn vẫn thích nhất nhóm chat này, ngoi lên chat hoặc vào giả chết đọc tin nhắn.
Từ sau sự việc trên QQ lần trước, cái nhóm này cũng bớt ồn ào đi nhiều rồi, Tham Ăn và Phong Mặc không xuất hiện, Lão Nương cũng chỉ thỉnh thoảng mới đến nhưng cũng đến nhanh đi nhanh mà thôi, đối với việc ngày hôm đó quyết tâm không nhắc đến.
Hôm nay Lão Nương cũng online, Tả Khanh về nhà nói vừa giải quyết xong một việc rất lớn, tâm tính anh vui vẻ nên để cho vợ yêu tuỳ ý chơi máy tính.
Tô Tần vui vẻ mở QQ rồi lên YY, thực ra Tả Khanh cũng biết thừa là vợ hắn cùng Độc Cô lạc đang chơi, muốn bát quái một chút, amen!
Phong Mặc: *-* Tôi về rồi đây
Lão Nương F Trang:!!!!!!!! Ai nhanh nhéo tôi một cái, tôi hình như hoa mắt rồi!
Hậu kỳ- Cái Răng: =口=
Biên kịch- Đẩy Nhanh: Người thật!
Chuẩn bị- Meo Meo: Sống sờ sờ!
Đạo diễn- Kỳ Khai Đắc Thắng: Samaa!Khóc chớt mất, cuối cùng anh cũng về rồi!!
2 Bình Tĩnh: Đem trâm lại đây
Lão Nương F Trang: Nhị Hoá cậu cái tên độc ác này
2 Bình Tĩnh: Đệch, tôi giúp cô hoàn thành tâm nguyện mà cô còn nói tôi
Lão Nương F Trang: Tui thích mắng thì mắng đó
2 Bĩnh Tĩnh:....!
Bình Tĩnh