Hắn chăm chú nhìn vào đôi mắt cô một lúc, lên tiếng: “Vãn Vãn, chúng ta còn thể quay lại không?”
Chúng ta còn có thể trở lại không?
Chỉ là một câu rất đơn giản, trong đầu Trình Vị Vãn suy nghĩ hồi lâu nhưng lại không hiểu ra ý nghĩa trong lời nói của Hàn Tri Phản.
Yết hầu Hàn Tri Phản chuyển động lên xuống, hắn lại lên tiếng lặp lại những lời vừa mới nói thêm lần nữa: “Vãn Vãn, nếu như anh nói anh yêu em, chúng ta còn có thể quay lại không?”
Nếu như anh nói anh yêu em… Anh yêu em…
Trình Vị Vãn kinh ngạc đứng yên tại chỗ, một lúc sau mới hiểu “anh yêu em” đại diện cho điều gì, phản ứng đầu tiên của cô là cho rằng bản thân mình xuất hiện ảo giác.
Vì gần đây tâm trạng cô không tốt nên bệnh trầm cảm lại càng nghiêm trọng hơn sao? Bệnh của cô thật sự không nhẹ nữa rồi, thậm chí một cảnh tượng căn bản không có khả năng xuất hiện như thế này mà cũng dám tưởng tượng ra…
Trình Vị Vãn nghĩ thế, khóe môi nhếch lên một nụ cười tự giễu.
Xem ra, ngày mai cô phải đi khám bác sĩ tâm lý rồi…
Mặc dù Trình Vị Vãn không nói nhưng nụ cười của cô khiến Hàn Tri Phản biết cô không tin hắn.
Trước khi đến đây hắn cũng đã nghĩ Trình Vị Vãn sẽ không tin hắn. Nhưng những lời nên nói thì vẫn phải nói, cho dù hắn cảm thấy khó mở miệng, mặc dù hẳn cảm thấy bản thân vô cùng mất mặt.
“Vãn Vãn, anh biết em không tin anh. Anh cũng biết, nếu đổi lại là bất kỳ ai sau khi trải qua quá khứ như vậy đều sẽ không thể tin anh, nhưng những điều anh nói đều là sự thật, anh…”
Hàn Tri Phản muốn nói với Trình Vị Vãn, sở dĩ hắn làm vậy là vì Ly Ly, vì tên cầm thú Trình Vệ Quốc đã tàn nhẫn và hèn hạ hại chết cô em ruột thịt của hắn, nhưng lời vừa đến bên miệng, hắn nhớ đến hôm qua Trình Vị Vãn đi tìm Trình Vệ Quốc, cô hy vọng ông ta có thể nói chuyện đàng hoàng với hắn, hắn nhớ đến những điều liên quan đến cô mà Lâm Sinh nói với hắn.
Cho dù Trình Vệ Quốc không đối xử tốt với cô, nhưng trong lòng cô vẫn đầy sự mong đợi với sự người cha này.
Nếu như hắn
nói những chuyện này với cô… sợ rằng cô sẽ đau lòng, sẽ không dám tin.
Cũng giống như trước đây, hắn lạnh lùng vứt bỏ cô, rõ ràng hắn định lúc hai người kết thúc, hắn sẽ nói cho biết những việc cầm thú mà cha cô làm, nhưng đến cuối cùng hắn vẫn lựa chọn từ bỏ. Lúc đó hắn không hiểu bản thân bị làm sao mà không nói với cô, đến bây giờ nghĩ lại, e rằng lúc đó hắn không đủ nhẫn tâm… Cũng giống như, hắn ép cô phải bỏ đi đứa bé nhưng lại không dám tự mình ép cô đi nên đành sắp xếp cho thư ký, hắn sợ đến lúc đó bản thân sẽ đổi ý, kéo cô xuống từ bàn phẫu thuật. Hắn dứt khoát cắt đứt mối liên hệ giữa hai người vì hắn sợ bản thân mình, sợ tình cảm không thể nào khống chế được đối với cô sâu trong đáy lòng mình…
Nỗi thù hận của Ly Ly, hắn nhất định phải báo, e rằng hắn phải nghĩ một cách báo thù khác.
Ít nhất hắn phải tìm một cách nào đó không ảnh hưởng đến cô…
Nghĩ đến đây, Hàn Tri Phản quyết định lướt qua những ân oán: “… Anh không muốn giải thích quá nhiều cho bản thân về những việc anh đã làm trước đây, bởi vì bản thân anh lúc đó thật sự rất khốn nạn. Anh cũng biết, bây giờ anh nói với em những điều này hiển nhiên rất vô ích, nhưng anh thật sự rất nghiêm túc. Vãn Vãn, anh rất thật lòng với em, anh thật sự muốn bắt đầu lại từ đầu với em, em có thể cho anh một cơ hội không, chỉ một cơ hội thôi, anh cam đoan anh sẽ không làm em tổn thương, không làm em thất vọng. Anh sẽ đối xử với em thật tốt, những điều anh không xứng với em, anh sẽ dùng khoảng thời gian sau này để bù đắp lại…”
Truyện convert hay :
Đệ Nhất Thần Toán: Ăn Chơi Trác Táng Đại Tiểu Thư