Editor: Hồng Phan – Virgo
Beta: Stuki^^
…………………………..
Trình Vãn không nghĩ ngợi gì liền cầm quần áo lật tìm xem là thứ gì.
Kết quả một chiếc dao lam dài khoảng 5cm lọt vào tầm mắt.
Lưỡi dao dính đầy máu, được dính trên quần áo bằng keo nến.
Lúc nãy giúp Qúy Ức xử lý vết thương cô còn buồn bực, Qúy Ức làm sao lại để mình bị thương thành như vậy, không ngờ “hung khí” lại ở chỗ này …..
Ấn đường của Trình Vãn nhăn lại lợi hại, mắt nhìn chằm chằm lưỡi dao khoảng hai giây, sau đó lại quay đầu nhìn qua chỗ eo bị thương của Qúy Ức, trong nháy mắt liền rõ ràng mọi chuyện.
Trình Vãn không nói bất cứ điều gì với Qúy Ức, trực tiếp cất bước đi ra ngoài.
Hạ Qúy Thần đứng ở trước cửa cung điện, nghe thấy âm thanh mở cửa thì tưởng là Qúy Ức, hắn xoay người lại nhìn, kết quả lại thấy Trình Vãn, ấn đường lại tức nhíu lại, vừa định mở miệng hỏi Trình Vãn “Sao cô ấy không ra cùng?” nhưng lời nói còn chưa tới miệng thì Trình Vãn lại giơ bộ quần áo dính máu cùng chiếc dao lam lên trước mặt Hạ Qúy Thần, sau đó mở miệng nói: “Đây là thứ tôi phát hiện được ở bên trong quần áo của cô ấy”.
Lời nói đến bên miệng, chợt dừng lại.
Hạ Qúy Thần nhìn chằm chằm lưỡi dao, mày đẹp nhăn lại.
Trình Vãn chỉ cần liếc mắt một cái cũng hiểu sự tình, Hạ Qúy Thần tự nhiên cũng thế.
Trong nháy mắt, hắn liền hoảng hốt, hắn biết Qúy Ức bị người ta hãm hại.
Trong đáy mắt hắn tức khắc tràn đầy sự âm lãnh.
Ước chừng qua nửa phút hắn mới mở miệng, giọng điệu so với lúc nãy rõ ràng lãnh trầm (lạnh lùng + âm trầm) hơn rất nhiều: “Cô ấy thế nào?”.
“Cũng may là lưỡi dao không lớn nên không gây thương tổn gì nhiều, chỉ là miệng vết thương hơi sâu nên mấy ngày nay phải chú ý một chút”. Trình Vãn vừa nói vừa nghĩ thầm trong lòng, Hạ Qúy Thần hẳn là rất để ý tới Qúy Ức, hắn rõ ràng đã tức giận vô cùng nhưng khi mở miệng, việc đầu tiên vẫn là hỏi thăm tình huống của cô ấy.
Hạ Qúy Thần không
hỏi gì nữa, hắn vươn tay nhận lấy lưỡi dao trong tay Trình Vãn, sau đó xoay người đi tới chỗ mấy người nhân viên công tác: “Quần áo của đoàn làm phim là do ai phụ trách quản lý?”.
Một đám người không biết chuyện gì đã xảy ra, thình lình bị Hạ Qúy Thần hỏi, ai nấy cũng đều ngẩn người.
Qua khoảng mười giây, Hạ Qúy Thần thấy không có ai trả lời, tiếp tục mở miệng hỏi, âm thanh lớn hơn lúc nãy rất nhiều: “Không nghe thấy tôi hỏi sao? Người phụ trách!”.
Hạ Qúy Thần vừa nói xong, lập tức có một người đàn ông hô to: “Trợ lý! Trợ lý”
Vài giây sau, một cô gái khoảng hai mươi tuổi bị người quản lý kéo tới trước mặt Hạ Qúy Thần: “Đạo diễn Hạ, là cô ấy, cô ấy là người phụ trách quản lý quần áo của đoàn làm phim …..”.
Hạ Qúy Thần không đợi người quản lý nói hết liền mở miệng ngắt lời, nhìn về phía cô gái kia hỏi: “Tất cả quần áo của đoàn làm phim đều do cô phụ trách sao?”.
Cô gái kia đứng im tại chỗ, nhỏ giọng trả lời: “Đúng vậy, đạo diễn Hạ”.
“Trừ cô ra thì còn ai khác chạm qua bộ quần áo này không?”. Hạ Qúy Thần giơ bộ quần áo đóng phim của Qúy Ức lên.
Cô gái kia nhìn chằm chằm vào bộ quần áo một lát, sau đó lắc lắc đầu: “Ngoài tôi ra thì không còn ai”.
“Cô chắc chắn?”.
Cô gái kia rũ mắt xuống, im lặng trong giây lát rồi mới nhẹ nhàng gật đầu.
Cô gái kia vừa gật đầu xong, Hạ Qúy Thần liền đem bộ quần áo của Qúy Ức vứt xuống đất.
Lưỡi dao dính máu vừa vặn nằm ngay bên cạnh bàn chân của cô gái kia.
Truyện convert hay :
Hào Môn Chiến Thần