Quý Ức hướng mắt về phía tên người gọi, là bạn cùng phòng kiêm trưởng phòng kí túc xá của cô, Bạc Hà gọi tới, tiếp nghe, khi cô còn chưa kịp mở miệng, trong điện thoại đã truyền đến giọng nói của Bạc Hà: “Tiểu Ức, đêm nay liên hoan ở Ngọc Hoa Đài, bảy giờ, cậu đừng quên.”
Nơi liên hoan đã được tất cả chọn từ trước, Quý Ức vốn dĩ đã biết, chỉ là như thế nào mà tiệm lẩu ba sao tất cả các cô đã chọn lại biến thành tiệm lẩu năm sao nổi tiếng Ngọc Đài Hoa?
Quý Ức nhíu mày, hỏi: “Tại sao lại đổi chỗ?”
“Là tiểu Nhã đổi……” Con gái ở độ tuổi này đã mang theo vài tâm tư, Bạc Hà kể lại cho Quý Ức xong, lại bổ sung câu: “…… Hình như là bạn trai mới của cậu ấy đã chọn, thoạt nhìn liền hiểu người bạn trai mới này cũng là kẻ có tiền.”
Tiểu Nhã tên thật là Lâm Nhã, cũng là bạn cùng phòng của Quý Ức, là mĩ nữ có tiếng của trường đại học cô, người này không cần thể hiện điều gì cũng đã có tiếng trong trường, nên có thể tìm được một bạn trai có tiền cũng chẳng phải chuyện gì lạ.
Quý Ức suy nghĩ một hồi mới nói: “Thì ra là như thế a.”
Bạc Hà thấy giọng nói không mấy hứng thú của Quý Ức, cũng không luyên thuyên với Quý Ức nhiều, nhắc nhở cô đừng đến trễ, sau đó cúp điện thoại.
Tùy tiện đem di động ném bên cạnh, Quý Ức bắt đầu thay quần áo, trang điểm, khi xong xuôi thì thời gian cũng đã đến.
Trước khi rời khỏi kí túc xá, Quý Ức nhìn mình trong gương, đánh giá một vòng, thấy cô gái có nước da tráng nõn, ngũ quan tinh xảo, hoàn mỹ không tì vết, làn váy ngắn lộ ra đôi chân dài thẳng tắp xinh đẹp, bên trên là vòng eo nhỏ nhắn, cả người đều mười phần khiến người khác phải kinh diễm.
Quý Ức vừa lòng mím cánh môi lại, tô một chút son, sau đó túi xách và di động, rời khỏi ký túc xá.
Ngọc Hoa Đài cách trường học của Quý Ức không xa, nhưng
lại đang vào giơ cao điểm, đường khá đông người, nên thời điểm Quý Ức đến, mọi người dường như đã đến đông đủ, Lâm Nhã đang cầm thực đơn gọi món ăn.
Mười chiếc ghế xếp xung quanh bàn, chỉ có hai cái trống, một cái bên cạnh Lâm Nhã, cái còn lại bên cạnh Bạc Hà.
Quý Ức cùng bạc hà quan hệ khá tốt, mở miệng chào mọi người xong, thì đi thẳng đến chỗ Bạc Hà, ngồi xuống.
Cho đến khi mọi người đã ngồi xuống, đồ ăn cũng đã gọi lên, vị trí bên cạnh Lâm Nhã vẫn không có người.
Liên hoan không không uống rượu, qua mấy chén, không khí trên bàn cơm đã bắt đầu trở nên náo nhiệt.
Sau một hồi ồn ào vui vẻ, khi đồ ăn trên bàn đã chỉ còn đáy rỗng. Khi người bồi bàn bắt đầu đem điểm tâm ngọt lên, di động của Lâm Nhã bỗng vang lên, cô ta chỉ liếc nhìn, nhưng sau đó đáy mắt lại hiện lên chút vui mừng, sau đó không đợi người kia mở miệng đã vội hỏi: “Anh tới rồi sao?”
Không biết trong điện thoại người đó nói gì, Lâm Nhã lại mở miệng, giọng nói của cô ta vốn đã ôn nhu, lúc này dường như có thể vắt ra nước: “Em đi đón anh.” Nói xong vội vàng cúp điện thoại đứng lên.
“Tiểu Nhã, người đó là bạn trai cậu sao?” Lâm Nhã đối với sự tò mò của mọi người, không thừa nhận cũng chẳng phủ nhận, chỉ lộ ra niềm vui khác thường, để lại câu “Tớ đi đón anh ấy” liền vội vã chạy khỏi ghế, đẩy cửa ra ngoài.
Không đến năm phút, cửa phòng một lần nữa lại bị đẩy ra, tất cả mọi người không hẹn đều quay đầu nhìn lại, Quý Ức cũng không ngoại lệ. Người đó là Lâm Nhã, người vừa vội vàng chạy ra ngoài, phía sau cô ấy còn có một người đàn ông.
Truyện convert hay :
Một Đời Ma Tôn