Phế vật vô dụng... Tuy chuyện lần này hoàn toàn là do sai lầm của cô, nhưng giám đốc Lâm lại nói những lời không khách khí như vậy khiến cho Quý Ức vô cùng khó chịu, những lời... áy náy kia cũng không thể nào nói ra khỏi miệng được nữa.
“Giám đốc Lâm, tuy Quý ức có sai, nhưng mà lời cô nói... có phải là hơi quá đáng hay không?” - Trang Nghi nhíu mày, tỏ thái độ không đồng ý.
“Quá đáng?” - Giám đốc Lâm cười khẽ một tiếng: “Muốn được tôn trọng, thì cũng phải có chỗ để người khác tôn trọng, cái gì cũng làm sai thì có tư cách gì mà bắt bẻ lời nói của người khác là quá đáng?”
Trang Nghi bị nghẹn, lập tức im miệng.
Không khí trong phòng họp rơi vào yên lặng.
Khoảng hai phút sau, giám đốc Lâm thấy Quý Ức vẫn chậm chạp không cầm bút ký tên, cô ta vô cùng không kiên nhẫn lên tiếng thúc giục: “Tôi thật sự không có nhiều thời gian để lãng phí với cô đâu, làm phiền cô nhanh chóng ký tên đi.”
Khóe môi Quý Ức giật giật, cô cụp mắt nhìn bản tài liệu hủy bỏ hợp đồng nằm trên mặt bàn trong chốc lát, rồi ngước mắt lên nhìn về phía giám đốc Lâm: “Là ý của Hạ Quý Thần?”
Lúc trước là anh chủ động ký hợp đồng với cô, đêm hôm đó, tại căn phòng trong khách sạn bên cạnh Tây Hồ, chẳng phải anh đã từng đề nghị với cô, bằng lòng tin tưởng cô?
Dù cho đã qua lâu như vậy, nhưng hôm nay nhớ tới, lòng cô cũng đang rung động.
Cô biết ở trong công ty này, vị trí của giám đốc Lâm hoàn toàn có thể quyết định việc cô có thể ở lại hay không, nhưng không hiểu sao, cô lại bỗng nhiên nghĩ đến Hạ Quý Thần. Cô muốn biết, chuyện hủy bỏ hợp đồng này có phải là ý của anh hay không? “Quý tiểu thư, tôi vẫn có thể làm chủ được chuyện này. Còn như tôi không làm chủ được, thì tối ngày hôm qua, ban giám đốc cũng đã thông qua quyết định này, không chỉ riêng mình tôi muốn hủy bỏ hợp đồng thôi đâu, cô có thể hỏi thử các vị quản lý có mặt tại đây.”
Giám đốc Lâm vừa nói xong, các quản
lý ngồi đối diện Quý Ức đều nhao nhao gật đầu.
Giám đốc Lâm đợi mọi người gật đầu xong thì nhìn lướt qua Quý Ức, im lặng suy nghĩ trong chốc lát, lại nói tiếp: “Hay là... Quý tiểu thư bỗng nhiên nhắc đến Hạ tổng là có ý gì? Ý muốn nói với tôi là quan hệ giữa cô và Hạ tổng không bình thường, muốn dùng anh ta để uy hiếp tôi?”
“Quý tiểu thư, tôi biết rõ là Hạ tổng cố ý đưa cô vào công ty đó, nhưng tôi không quan tâm cô đã dùng phương pháp hạ lưu gì để khiến cho Hạ tổng ký hợp đồng với cô. Chỉ là bây giờ, cô làm trái thỏa thuận trong hợp đồng, thì tôi có quyền hủy bỏ hợp đồng với cô.”
“Phụ nữ như cô tôi thấy nhiều rồi, dùng sắc hầu hạ người... Chuyện này, coi như là tôi dạy cho cô một bài học, đừng ỷ mình trẻ, có vài phần nhan sắc thì muốn dựa vào đàn ông mà trèo lên, không có thực lực thì cũng chỉ là rác rưởi!”
Phương pháp hạ lưu, dùng sắc hầu hạ người, dựa vào đàn ông mà trèo lên... Giám đốc Lâm nói ra mấy chữ này khiến cho Quý Ức vô cùng tức giận: “Giám đốc Lâm, chuyện này là lỗi của tôi, tôi nhận, nhưng tôi hi vọng cô đừng ngậm máu phun người, cùng đừng dựa vào suy nghĩ của mình mà bình phẩm về người khác!”
“Lời này của Quý tiểu thư ý là cô không phải dựa vào đàn ông để trèo lên à? Nếu đã như vậy thì ký tên đi, chỉ cần cô chịu ký thì tôi sẽ tin cô trong sạch!” - Giám đốc Lâm nói xong thì hất cằm về phía xấp tài liệu trên tay Trang Nghi.
Ngụ ý nếu như Quý Ức không ký tên thì chính là thừa nhận cô dựa vào quy tắc ngầm để vào YC... Tay Quý Ức vô thức nắm chặt thành nắm đấm.
Giám đốc Lâm đợi một hồi vẫn chưa thấy Quý Ức có phản ức, cô ta lại nói tiếp: “Sao hả? Không ký? Vậy chẳng phải cô thừa nhận bán thân để vào YC à?”
Truyện convert hay :
Đỉnh Cấp Thần Hào