Nói xong, Quý Ức ngửa đầu nhìn một bên mặt của Hạ Quý Thần, cười ngọt ngào: “Ông xã, đều là người quen, giờ gặp lại, có nên chào hỏi mọi người một tiếng không…”
Ông xã… Hạ Quý Thần vừa mới nghe hai chữ “Quý Thần”, liền nghe hai chữ này, trong lòng như có chút rộn ràng, lại dâng lên chút gì đó xúc động, anh cứ đứng yên như vậy.
“Không thì ông xã à, có một khoảng thời gian, anh không xuất hiện nữa, cũng không chắc họ còn nhớ anh không nữa…” - Quý Ức một tay ôm lấy cánh tay của Quý Hạ Thần, lại quay về đám người đứng xa xa sau lưng, nói: “… Hay là em giới thiệu với mọi người trước vậy, đây là chồng tôi, Hạ Quý Thần.”
Quý Ức nói xong thì quay đầu cười tươi với Hạ Quý Thần, sau đó chỉ vào nhóm người trước mặt, giới thiệu với Hạ Quý Thần từng người một.
“Ông xã, đây là chế tác phim, có lẽ anh sẽ có ấn tượng với người này, phim “Tam Thiên Si”, các anh từng hợp tác với nhau đấy.”
“Ông xã à, đây là đạo diễn, cũng là đạo diễn phim “Cửu Trọng Cung” là chính anh đích thân lựa chọn đó.”
“Ông xã à, người này là đạo diễn kiêm diễn viên, có thể anh không ấn tượng gì mấy, nhưng đừng thấy người ta tuổi còn nhỏ, tầm nhìn của anh ấy rất tốt, chọn vai nào là cũng tốt vai nấy.”
“Ông xã, còn đây là nữ chính trong phim điện ảnh, thời cấp ba, em còn rất thích cô ấy, em nhớ là em đã nhắc với anh nhiều lần về cô ấy rồi.”
“Ông xã, đây nam diễn viên chính Dương Lê, là diễn viên trẻ được các cô gái rất hâm mộ.”
“Ông xã à…”
Mỗi một lần Quý Ức kêu “Ông xã à”, làm cho tâm tình của Hạ Quý Thần thật xáo trộn, anh không hề nghe cô giới thiệu gì, nhưng khi nghe cô nói xong, thì lại gật đầu một cách khách sáo và lễ phép, xem như đã chào hỏi.
Những người này đều là những người có kinh nghiệm, dù có ý kiến gì với người đối diện nhưng vẫn không thể hiện ra ngoài, cho nên
sau khi Quý Ức giới thiệu xong thì mọi người đều bàn luận xôn xao về Hạ Quý Thần.
“Chào anh Hạ, đã lâu không gặp nha.”
“Anh Hạ, lúc nào có thời gian thì chúng ta cùng hẹn nhau đánh một ván bài nha.”
“Hạ tiên sinh…”
Lúc trước, việc Video của Thiên Ca không gây náo loạn, Hạ Quý Thần đã không thích mấy việc xã giao này, nên vào thời điểm thích hợp Quý Ức liền tiếp lời: “Ông xã, anh không phải nói là có hẹn sao? Hẹn người ta lát nữa gặp đúng không? Chắc giờ cũng muốn trễ rồi, mình đi trước nha anh…”
Quý Ức vừa nói xong, lại cáo lỗi với đám người trước mặt, tươi cười nói: “Thật ngại quá, mới đây đã không có thời gian để tiếp chuyện mọi người nữa rồi.”
“Không sao đâu”
“Gặp sau nhé.”
“Đi cẩn thận.”
Chào tạm biệt với mọi người xong, Quý Ức lại ôm một cánh tay của Hạ Quý Thần, cười thật tươi rồi mới quay lưng đi đến một chiếc xe đang chạy tới.
Quý Ức tưởng rằng, sau khi Tạ Tư Ngọc không đạt được mục đích của mình sẽ từ bỏ, nào ngờ, khi mở cửa xe, cô ấy lại hỏi: “Anh Hạ, muộn như vậy rồi mà còn hẹn ai nữa, không biết sau khi anh Hạ đây rút khỏi giới giải trí thì còn bận rộn gì nữa ha?”
Lúc nói câu này, Tạ Tư Ngọc cố ý nhấn mạnh mấy chữ “Rút lui khỏi ngành giải trí”.
Hạ Quý Thần vì chuyện của Thiên Ca mới rút khỏi ngành giải trí, cô nói như thế, quả nhiên là muốn nhắc tới chuyện cũ.
Tâm tình của Quý Ức chợt chùn xuống.
Ngày lúc Quý Ức chuẩn bị trả lời Tạ Tư Ngọc “Hạ Quý Thần là chồng của tôi, cô để ý nhiều để làm gì?” Hạ Quý Thần bỗng lên tiếng thờ ơ nói: “Muốn về nhanh để chăm sóc vợ.”
Truyện convert hay :
Không Phụ Vinh Quang, Không Phụ Ngươi