Tiểu An nhìn Lý Thanh Sơn, dưới ánh mặt trời và trong tuyết, cả người hắn như được dát lên một tầng ánh sáng, mỉm cười sáng lạn khiến không ai dám nhìn thẳng, quả thực có hương vị huy hoàng, cái tay kia chẳng khác nào lời mời đến từ thế giới ánh sáng.
Nó từng bị ánh mặt trời làm tổn thương đau đớn khiến nó khắc trong tâm khảm, nhưng không có cách nào khống chế đưa tay ra, cái tay không có huyết nhục mà chỉ còn xương trắng. Phảng phất như con bươm bướm bị Liệt Diễm hấp dẫn, cho dù lúc này có bị ánh mặt trời đốt sạch, nó cũng không thể nào từ chối lời mời đến từ cái tay kia được.
Trước tiên là ngón trỏ lướt qua ranh giới giữa sáng và tối, ánh mặt trời không có làm gì nó, ngược lại có một cảm giác cực kỳ ấm áp, Linh sâm từ trong chỗ sâu bỗng dấy lên, khiến nó không nhịn nổi nữa, đưa tay đặt vào trong tay Lý Thanh Sơn.
Lý Thanh Sơn nắm chặt cái tay trắng xám, đối với người bình thường mà nói, đó là xương tay có chút khủng bố.
Tiểu An bước ra cửa phòng, bước qua ranh giới với bóng tối, nó đắm chìm dưới ánh sáng mặt trời.
Lý Thanh Sơn cười lớn giơ Tiểu An lên:
- Cảm giác như thế nào?
Tiểu An hài lòng gật đầu, biểu hiện cảm giác thật tốt, từ xưa tới nay chưa từng tốt như vậy.
Ánh mặt trời không chỉ gây thương hại đối với Âm Quỷ mà là khắc chế tất cả tai họa đối với thế gian, Thanh Ngưu cũng không hề lừa dối Lý Thanh Sơn, Tiểu An không chút nào sợ ánh mặt trời. Không phải bởi vì nó đủ cường đại mà là bản chất nó cũng không bị quy về tà ma, thậm chí mang hơi thở thánh khiết cùng trang nghiêm của Phật gia. Đây chính là chỗ cường đại của Chu Nhan Bạch Cốt đạo, môn ma công thần thông này chính là do cao tăng Phật môn sáng chế, sinh tử khó phân giới, Phật Ma bổn nhất vật.
Ngày đại hỉ như vậy, Lý Thanh Sơn cũng không có chủ ý gì tốt để thay Tiểu An ăn mừng. Tiểu An không thể ăn cũng không thể uống, chẳng nhẽ lại đi đào hai trái tim về?
Vì vậy hắn vung tay lên:
-Ta đắp người tuyết cho nhóc nhá!
Tiểu An vui vẻ như đứa trẻ bình thường vậy.
Lý Thanh Sơn nói:
- Ta chưa nói cho nhóc nhỉ, công lực đắp người tuyết của ta còn ở bên trên thần thông nữa.
Tiểu An lập tức biểu hiện ra dáng dấp bội phục, Lý Thanh Sơn đắc ý vô cùng, cười ha ha, ngồi xổm xuống lăn đống tuyết thành một trái cầu lớn, sau đó lại thêm một trái nhỏ hơn, đặt bên trên trái cầu lớn. Hắn liếc mắt nhìn, đối với hình dáng hoàn mỹ của hai trái cầu này rất thỏa mãn, đang muốn trở về nhà tìm một ít đồ vật làm ra con mắt cùng mũi.
Bỗng nhiên hắn thấy có một bóng người màu trắng đứng trước mặt hắn, nhìn kỹ, phát hiện cái người màu trắng kia lại chính là mình, một người tuyết Lý Thanh sơn. Tuy rằng ngũ quan người tuyết có chút mơ hồ, nhưng thân hình, khí thế quả thực giống y như đúc, Tiểu An đang kiên kì điêu khắc đường cong vạt áo.
Lý Thanh Sơn nói:
-Chuyện này... Đây chính là nhóc làm hay sao?
Đây không phải là người tuyết mà là một pho tượng tuyết a!
Tiểu An gật gù, hiếu kỳ nhìn phía sau Lý Thanh Sơn.
-Hảaa...!
Lý Thanh Sơn mở khí nhả thanh âm, xoay người bay lên đá một cước, phá nát hai khối tuyết cầu có thể nói là hoàn mỹ kia, làm Tiểu An sợ hết hồn:
-Ha ha, đây chỉ là luyện tập thôi, hiện tại ta phải chăm chỉ.
Tiểu An hoàn thành Lý Thanh Sơn lớn, bên trong Lý Thanh Sơn, tiểu Lý Thanh Sơn cũng thành hình, đó là các loại phi điểu cùng dã thú.
-Hảaa...! Hảaa...!
Lý Thanh Sơn cũng hủy diệt từng cái “Đại tác” của hắn, hết sức ngã trên đống tuyết:
-Được rồi, công lực nặn người tuyết của ta vẫn là kém một chút thần thông của ta.
Nhưng xem Tiểu An bị khiến cho không biết trời đất cũng coi như là đạt được mục đích đi.
- Có người đến rồi!
Lý Thanh Sơn trong lòng hơi động, đã nghe được tiếng bước chân, Tiểu An lập tức tránh về trong phòng. “Cốc cốc cốc” vài tiếng gõ cửa, Lý Thanh Sơn ra mở cửa phòng, té ra lại là sư gia.
Sư gia mặt mũi tràn đầy ý cười:
- Lý bổ đầu, ngày hôm qua ngủ được không, đại nhân nhà ta mời ngươi qua nha môn một chuyến, ngày hôm nay muốn thăng đường.
Lý Thanh Sơn dặn Tiểu An trốn kỹ, thu thập một chút rồi đi tới huyện nha. Diệp Đại Xuyên tự mình đem hắn đến hậu đường, sau đó sai người lấy ra một bộ y phục ra, là trang phục bộ đầu cùng với một thanh Liễu Phong đao.
Ý tốt của người