Ngô đường chủ vui mừng, còn may không phải là một mình mình đến đây, đối với Linh sâm cũng càng ngày càng mong mỏi. Chỉ cần ăn vào Linh sâm, đột phá cảnh giới Tiên Thiên, Thiết Quyền môn liền nhiều thêm một vị hộ pháp, Ngô hộ pháp. Lại đối mặt với vị Ưng Lang vệ Phùng đại nhân, gã liền không cần ăn nói khép nép như vậy nữa.
Phùng đại nhân nở nụ cười:
- Ngược lại khá bản lĩnh, tiểu tử kia chỉ có mười lăm tuổi?
- Vâng, qua năm là mười sáu, hắn đã xuất hiện vậy là đi tới Khánh Dương lâu.
Lưu Hồng cũng đã điều tra một phen, lão sợ chọc giận Phùng đại nhân, cũng không hề nói thẳng Lý Thanh Sơn không chịu đến.
- Hiện tại cao thủ đều ở nơi đó đi, thú vị.
Lý Thanh Sơn tất nhiên leo lên Khánh Dương lâu, trên lầu đầy người, không có một người bình thường, mơ hồ chia làm mấy phương, địa vị ngang nhau.
Dù ọi người đầy lâu đã nghe nói tin tức hắn tru diệt Tăng điên Đồ Không, nhưng tận mắt hắn khiêng binh khí thành danh Phong Ma trượng của Đồ Không, lòng vẫn tràn đầy khiếp sợ.
Lý Thanh Sơn nhìn trái nhìn phải, có thể được hắn để vào trong mắt chỉ có bốn người.
Một cái lão giả cụt một tay lưng đeo đại đao, một phụ nhân trung niên khuôn mặt âm lãnh, một phú gia ông vẻ cười ha ha, một kẻ sắc mặt trắng bệch, hông đeo bội kiếm, chính là Ngụy Đan Đông.
Nếu không phải Lý Thanh Sơn mà là bất kỳ người nào lăn lộn trong giang hồ, giờ khắc này đều phải kinh hãi đến biến sắc.
Cái vị Vạn Hào kia, chẳng lẽ chính là Chưởng môn Cuồng Đao môn Vạn Hào, người giang hồ xưng là Độc Tí Đao vương, một tay một đao chém giết Cuồng phong thập bát kỵ, danh chấn Hạ Sa Thành. Mà Ngụy Đan Đông, nói vậy chính là xuất thân Hàn Phong thư viện, người giang hồ xưng là Đoạt Mệnh thư sinh Ngụy Đan Đông, một tay Đoạt Mệnh Thập Tam kiếm đã luyện đến xuất thần nhập hóa.
Mà người tên Chử Hâm và Lữ Đình Nhị càng giỏi hơn, Quỷ mặt cười Chử Hâm, Hoàng Phong kiếm Lữ Đình Nhị, người nào không phải nhân vật đến cao thủ nhất lưu cũng chỉ vướng tay chân. Bốn người này, đều là cao thủ số một đương đại.
Trong tay bọn họ binh khí tỏa ra linh quang, bọn họ sử dụng vũ khí không giống phàm tục, bọn họ có phải cũng như Đồ Không hay không, có đòn sát thủ đáng sợ?
Mà ngoại trừ Ngụy Đan Đông, mỗi người đều tiền hô hậu ủng, môn nhân đệ tử vô số. Ngoại trừ mấy phương này không còn người giang hồ khác có thể chiếm một chỗ ngồi ở trên tửu lâu này.
Đương nhiên, hiện tại lại thêm một người.
Lý Thanh Sơn không coi ai ra gì đi tới trong tửu lâu, khác nào tiến vào bầy thú, thân mình thon gầy của hắn xem ra cũng không cường đại, nhưng tự có một loại uy phong của vua bách thú.
Giống với danh hiệu của hắn, Hắc Hổ!
Lý Thanh Sơn vững vàng ngồi xuống, cắm thiền trượng xuống đất:
- Mang món ăn!
Hầu bàn hai tay run rẩy nâng khay tới, rượu đổ đầy bàn.
- Rượu ngươi đổ rồi, ta mời người một chén!
Ngụy Đan Đông nâng chén rượu trên bàn, vung tay ném qua.
Chén rượu gào thét phá không, rượu trong đó không chút rơi vãi.
Đây chẳng qua chỉ là thăm dò bình thường nhất, dò xét sâu cạn võ công của Lý Thanh Sơn, nếu bình thường phát triển, Lý Thanh Sơn cũng phải hiển lộ tuyệt kỹ như thế, làm mọi người chấn kinh, tất cả mọi người đều dồn chú ý.
Lý Thanh Sơn vung tay lên, chén rượu nát tan. Sắc mặt Ngụy Đan Đông càng ngày càng trắng, những người khác cũng đều tự suy đoán, Lý Thanh Sơn có phải bị thương trong khi giao thủ với Đồ Không hay không.
- Tự ta có rượu!
Lý Thanh Sơn cầm lấy hồ lô, mở nút hồ lô ra, ngửa đầu uống ừng ực, hơi dừng một cái nói:
- Vẫn là linh tửu!
Mắt mọi người xung quanh đều đỏ bừng, từng người từng người thủ thế chờ đợi, chẳng những phải bận tâm người khác mà còn phải sợ hãi cây thiền trượng tối om om kia.
Lý Thanh Sơn chỉ cảm thấy chân khí trong cơ thể lần nữa khôi phục đầy đủ:
- Đúng vậy, Linh sâm chính là ở chỗ này của ta!
Lại khiến tửu lâu hỗn loạn.
Chử Hâm nói:
- Ngươi muốn điều kiện gì mới bằng lòng giao ra đây, bao nhiêu bạc, ngươi ra cái giá, đều dễ thương lượng!
Lý Thanh Sơn cúi đầu, dường như đang suy nghĩ.
- Tiểu tử, ngươi có biết trên giang hồ mập mạp này biệt hiệu là gì không?
Lữ Đình Nhị thấy Lý Thanh Sơn động lòng, vội vàng nói.
- Tên gì?
- Quỷ mặt cười, nhìn thì rất hòa khí, thực chất là kẻ ăn tươi nuốt sống người. Hắn hứa cho ngươi cả ngàn vạn lượng