Cuối tuần cũng đến...Cái ngày mà nhỏ không mong nhất trời lại đẹp vô cùng. Nắng không chói mấy chan hòa nhưng rực rỡ còn mấy buổi mà nhỏ đi làm thì không mưa cũng nắng như lửa đốt ông trời thật lắm bất công.
ĐẾN TRƯỜNG...
Học sinh ai cũng náo nức, nhìn ai cũng xa hoa. Con trai thì cũng tạm có vài đứa "điệu" hơn mức bình thường một chút, còn bọn con gái thì khỏi phải nói lâu lâu mới có dịp diện đồ đi chơi với bạn nào là đầm maxi, hạ eo, quần short,... gì gì đó đều đem ra mà diện hết lên người, tóc xõa. Nhỏ thực sự không hiểu nổi chuyến đi này là đi vào rừng vào rú mà cứ thích xúng xính quần áo vô trong ấy cây tùm lum vướng lại mắc công tốn thời gian ngồi gỡ ra hoặc rách luôn thì quá tiếc. Nhỏ diện đồ một cách bình thường hơn chữ bình thường nữa nhưng vẫn năng động quần jean, áo thun trắng khoác ngoài áo sơ mi sọc xanh lá vai đeo túi đen chéo đựng đồ lặt vặt và hơn hết không có cái máy điện thoại yêu dấu của nhỏ, nhỏ thấy đây là trang phục gọn gàng nhất mái tóc ngắn ngang vai cũng được nhỏ buộc hết lên nhổng nhổng nhưng vẫn còn vài cọng quá ngắn chẳng buột lên được bị rớt xuống tạo vẻ đáng yêu cho nhỏ.
- Chậc đi dã ngoại mà cứ tưởng là lễ hóa trang cơ chứ!_ Nhỏ lầm bầm
- Sao mày mặc đồ bình thường thế?_ Con Mai hỏi, hôm nay nó cũng điệu đà ghớm: quần legging áo dài tóc cài băng đô nơ trông rất đáng yêu.
- Mày nghĩ đi vào rừng rú mà diện đồ à?_ Nhỏ hỏi lại tỉnh queo
- Không phải "rừng rú" là khuôn viên để học sinh thực tập đâu phải chỉ có mình mình._ Con Mai giải thích nó luôn thế dịu dàng và không thích nói sai sự thật
- Rồi rồi, khuôn viên gì gì đấy.
- Mày buột tóc lên nhìn thấy mắc cười._ Mai cười khúc khích dùng tay gỡ thun của nhỏ ra
- Ơ, sao mày tháo nó ra
- Vậy chẳng phải dễ thương hơn à?
- Không nực lắm ở nhà nằm máy lạnh còn chịu nổi chứ đi làm hay đi chơi thế này sao chịu được?_ Nhỏ giật lại cọng thun buột tóc lại gọn gàng, vẫn còn vài sợi rớt ra
- CÁC EM TẬP TRUNG!!_ GVCN kêu tụi học sinh lớp nhỏ lại. Giờ nhỏ mới thấy bọn con gái đang bu cậu như kiến bu mỡ vậy, ừ thì hôm nay cậu cũng diện thực giản đơn quần jean áo sơ mi nhưng trông rất đẹp
- Ơ anh Bảo với con Băng mặc đồ đôi hay gì á bây ơi!_ Con Vy hét lên khi thấy nhỏ mặc áo sơ mi sọc xanh giống cậu, và liền sau đó là tiếng xì xào
- Chỉ là trùng hợp thôi mà..._ Nhỏ giải thích rối rít còn cậu thì vẫn ung dung tay xỏ vào túi bước đi như thế bọn nó gán ghép đúng rồi thật là bực mình
Sau hơn 30p sinh hoạt của bà GVCN về cách làm bài thu hoạch cần chú ý gì để