Ngày thứ 2...
Nắng mùa đông không gắt, nó ấm áp lạ thường. Cậu mở tung tấm màn màu xanh nhạt ra cho nhỏ đón nắng. Được tí ánh sáng mặt nhỏ bớt xanh xao một chút. Cậu nắm lấy tay nhỏ ngồi xuống ghế
- Hôm nay là ngày thứ 2 cô được bổn thiếu gia đây chăm sóc đấy hạnh phúc chưa nào?
-...
Cậu không biết nên làm gì chỉ biết nắm lấy tay nhỏ kể cho nhỏ nghe chuyện trên trời dưới đất không biết rằng nhỏ có nghe không. Cậu kể cho nhỏ nghe về tuổi thơ cậu, cậu không ngờ cũng có ngày cậu kể về thứ ấy. Máu me, tanh nồng, tàn bạo khát máu đó là những gì cậu cảm nhận trong suốt tuổi thơ. Cậu hát cho nhỏ nghe, thổi harmonica, mở nhạc cho nhỏ nghe làm tất cả mọi chuyện để nhận lại sự im lặng ấy.
Cô bước vào, nở một nụ cười thật tươi như nắng mùa xuân, nhưng cậu chỉ thấy nó thật chướng mắt, cô nắm lấy tay cậu
- Đi thôi.
- Đợi một chút đi Hoàng vẫn chưa đến
- Kệ nó đi anh làm gì cứ kè kè theo thế, anh không thấy mấy người bị đời sống thực vực à bỏ mấy tiếng cũng có chết đâu! Sau này anh cưới em cũng ở bệnh viện suốt luôn à?
- Tôi nói cho cô biết thứ nhất Tiểu Băng sẽ tỉnh lại, thứ 2 tôi mà có cưới cô tháng này thì tháng sau tôi sẽ ly hôn tôi nói trước cho cô đỡ hụt hẫng vậy thôi!_ Cậu bực tức nói
- Ai cho anh ly hôn cơ chứ!!!
- Sao cũng được chỉ cần tránh xa cô một chút vào hằng ngày là tôi cũng thấy hạnh phúc quá rồi
- Tùy anh thôi nhưng em không giận anh đâu, em biết anh chỉ nói lẫy thôi.
- Tôi nghĩ anh đã có vợ chưa cưới rồi thì đừng đến đây nữa._ Hoàng nói
- Hoàng nói đúng đấy anh nên tập chấp nhận sự thật đi.
- Tại sao? Tôi chưa cưới cô ta với lại không biết chừng..._ Cậu khẽ nhìn qua nhỏ. Hoàng nhào tới túm áo cậu
- Anh nghĩ chị tôi sẽ tỉnh dậy sao?
- Cả cậu cũng nghĩ như thế?_ Cậu giật tay Hoàng ra khỏi áo mình
- Anh nên nhớ rằng chị tôi bị thế này chắc chắn có liên quan đến anh đấy vì vậy thay vì cứ ngồi đây anh làm ơn nghe lời ba của mình giúp đi để chị tôi bình yên chút cái!_ Hoàng chỉ chỉ vào mình cậu. Cậu lùi ra sau, đầu óc rối ren
- Không chừng..._ Hoàng liếc sang cô
- Không chừng là do cô bạn "thanh mai trúc mã" với anh là người làm đấy!_ Hoàng
- Nè cậu nói gì vậy hả?_ Cô gái giận dữ
- Có tật giật mình thôi._ Hoàng bình thản nói
- Ta đi thôi._ Cậu lôi cô đi xềnh xệch.
Tối...
Cậu và cô ghé vào một quán Blue. Quán vẫn i cũ im lặng chỉ có máy