Nước R,
Sân bay W…
" Con xuống sân bay rồi! Anh không biết đúng không vú? Vậy là được rồi…"
Tần Ngữ Nhu cười khanh khách vừa sách va li vừa ngoái lại phía sau.
Tay cô gái cầm điện thoại nói chuyện với vú Đường.
Bối Khanh Khanh bước đi uyển chuyển, gương mặt kiều diễm thoáng nét dịu dàng.
Mái tóc dài chuẩn nét con gái phương Đông tung bay.
" Em chờ chị chút Nhu Nhu! A Duy sẽ không vui nếu biết chúng ta trốn về đâu…"
Cô ta chính là vị hôn thê của Tần Hàn Duy.
Còn cô gái đang nói chuyện điện thoại kia chính là em gái của hắn…
…
Hạ Tiểu Vân thong thả cùng bà Hạ đi mua sắm tại Chung tâm thương mại RW.
Hai người đi tới đâu như là tỏa sáng vậy đó, ai cũng ngước nhìn.
Vì quá nhiều đồ nên cả bốn tên vệ sĩ đi theo đều phải ôm đồ ra xe để bớt.
Ngồi trong quán đồ uống hai mẹ con gọi nước rồi nói chuyện phiếm vui vẻ.
Oái!
Cô gái buộc tóc hai bên va vào người Hạ Tiểu Vân tới ngã ngồi.
Bà Hạ bất ngờ luống cuống." Tiểu Vân không sao chứ con!"
Cô gái ngồi trên mặt đất đứng dậy phủi phủi quần áo.
" A! Là Hạ phu nhân phải không ạ."
Bà Hạ cũng ậm ừ.
Cô gái kia liền che miệng nói liến thoắng.
" Bác ơi cháu là Tần Ngữ Nhu cháu gái của ông nôi Tần Chí La bạn của ông nội Hạ đó ạ.
"
Bà Hạ ngẫm lại rồi nhìn cô bé.
" Là em con gái Tần Cảnh?"
Ngữ Nhu gật gật.
" Ngồi đi!"
Hạ Tiểu Vân cười nhẹ nghĩ thầm gì đó, ngồi dịch vào trong chừa chỗ cho cô bé.
" Dù sao cũng là chỗ quen biết mà! Trước đây hai ông nội là chiến hữu vào sinh ra tử, hai nhà không nên có xích mích.
Cháu được cử về đây để xin lỗi,hòa hoãn mọi chuyện ạ.’’ Ngữ Nhu nhanh nhảu nói một tràng dài làm cho hai người load không kịp.
Thật ra không phải là không thể hòa hoãn mọi chuyện.
Cô bé ngồi nói chuyện với hai người một lúc thì