Sáng hôm sau, mọi người cùng xuất phát đến làng Vỏ Sò.
Xe tải chở quà đến tặng các mọi người trong làng.
Gặp lại Hạ Tiểu Vân và các con của cô, mọi người vui lắm.
Chẳng ai để tâm tới việc mình đang làm mà chạy lại vây quanh gia đình cô.
A Mộc đưa mẹ cố chen lên trước để gặp cô.
" Dì Từ, A Mộc.."
Thấy họ Tiểu Vân xúc động không ít, cô ôm chầm đấy hai người.
" A bà, chú.
Chúng con nhớ mọi người quá."
Ba đứa nhóc cười tít mắt nhảy cẫng lên.
Mấy người trên xe chở quà cùng khuân quà xuống trao tặng cho mọi người trong làng Vỏ Sò.
Tận tay Hoắc Cửu Thần trao cho họ rồi nói cảm ơn chân thành vì cưu mang và tận tâm giúp đỡ vợ con mình.
Sau khi tặng quà cho bà con trong làng xong, gia đình Hoắc Cửu Thần và vợ chồng Gia Huy bắt đầu đi dạo, tham quan nơi này.
Đang đi bỗng nhiên họ nhìn thấy một ai đó..phải nói là một đứa trẻ mới đúng.
Hạ Tiểu Vân tiến lại gần lật mái tóc dài sơ rối của đứa trẻ ra.
Cô nhìn quen mắt nhưng không tài nào nhớ ra cô bé này là ai.
Cô bé với cơ thể gầy gò, quần áo bụi bặm thấy động tĩnh thì bật dậy đẩy Tiểu Vân một cái.
Sức lực yếu ớt làm cô bé bật lại đằng sau.
" Cháu không sao chứ?"
Tiểu Vân định đến gần thì đã có người lao về phía trước đứng trước mặt cô nhìn kĩ cô bé.
Hoắc Cửu Lăng trong mắt vừa lóe lên tia kinh ngạc thì cô bé gái đã lao ngay vào cậu bé, ôm chặt lấy cậu.
Mọi người có chút ngỡ ngàng định tới can nhưng nhìn lại thái độ mừng rỡ của cô bé lại thôi.
Cửu Ái che miệng:" Tiểu Ly.
Là Tiểu Ly đúng không mẹ!".
Con bé kéo kéo áo Hạ Tiểu Vân.
" Là cô bé hay chơi cùng các con đúng không?
Đôi mắt cô bé ươn ướt tủi thân khóc òa lên.
Lại Vy Âm nhìn con bé không hiểu sao đau lòng đến vậy, gương mặt xinh xắn với đôi mắt đẹp nhem nhuốc đến đau lòng.
" Chung An Ly! Lại trốn ra đây nữa hả!"
Một người đàn ông lớn tuổi gương mặt phúc hậu với những nếp nhăn chạy đến.
"Ông!"
An Ly nhìn thấy ông thì vội trốn sau lưng Hạ Tiểu Vân.
" Bác Bình.
" Tiểu Vân thốt lên.
Bác Bình là người phụ trách Trại trẻ mồ côi Tâm Hồn.
Vì Hạ Tiểu Vân cũng muốn biết tại sao Chung An Ly lại ra nông nỗi này lên mọi người cùng tới Tâm Hồn một chuyến.
Trong suốt thời gian bước vào tới lúc đến phòng tiếp khách của trại trẻ mồ côi An Ly bấu víu lấy Hạ Tiểu Vân không buông.
Cô bé có vẻ sợ nơi này lắm.
Ngồi xuống ghế bác Bình đau lòng nhìn con bé.
" An Ly qua đây, đừng làm phiền cô."
Hạ Tiểu Vân nhìn con bé mỉm cười rồi hỏi:" Bác Bình, sao con bé lại vào đây sống? Ba nó đâu rồi?"
Bác Bình kể lại chuyện vài tháng trước.
Từ nhỏ mẹ Chung An Ly đã bỏ đi để