Triệu Gia Kỳ gọi Diệp Phồn Tinh khoe khoang xong, liền gửi tin nhắn cho Cố Vũ Trạch, "Vé đi Đại Lý tớ đã đặt xong, thứ bảy buổi sáng, cậu trực tiếp tới sân bay hay là tớ tới nhà cậu sớm, chúng ta cùng đi?"
Cô quan hệ với Cố Vũ Trạch không nóng không lạnh, luôn cảm thấy Cố Vũ Trạch cũng không đặc biệt nhiệt tình, Triệu Gia Kỳ hy vọng có thể nhanh lên một chút đem quan hệ của mình và Cố Vũ Trạch xác định được.
Dù sao cô đã mười tám tuổi rồi, cũng không nhỏ.
Cố Vũ Trạch ngồi ở trong phòng, vẫn chưa tỉnh lại, hắn phơi nắng cơ hồ đã cởi một lớp da, trên mặt đỏ bừng, càng không muốn thấy nhất là phản ứng của Diệp Phồn Tinh.
Ngay vào lúc này, thấy được Triệu Gia Kỳ gửi tới tin nhắn.
"Tự cô đi thôi, tôi không đi." Hắn một tay cầm điện thoại di động, ngón tay thon dài đánh chữ gửi qua.
Hắn hiện tại rất phiền não, không có tâm tình đi ra ngoài chơi.
Lần trước Triệu Gia Kỳ thấy tâm tình của hắn không được tốt, muốn hẹn hắn đi ra ngoài chơi, hắn khi đó nhớ Diệp Phồn Tinh lúc trước nói muốn tới Đại Lý, thuận miệng nói chỗ này, mới quyết định lần này đi.
Nhưng là bây giờ, hắn không có ý định này.
Người là loại sinh vật rất ti tiện, nếu như hắn cùng Diệp Phồn Tinh chia tay, Diệp Phồn Tinh nhìn qua không được khá, không xuất hiện ở bên cạnh cậu, Cố Vũ Trạch là tuyệt đối sẽ không quay đầu nhìn cô thêm một lần nào nữa.
Nhưng là bây giờ, cô càng không nhìn hắn, tự ái của hắn lại càng không chịu nổi, càng là hối hận mình ban đầu nói chia tay.
Mà người hại hắn cùng Diệp Phồn Tinh chia tay là Triệu Gia Kỳ, hắn cũng có chút kháng cự.
-
"Chính cô đi thôi, tôi không đi."
Triệu Gia Kỳ nhìn mặt chữ trên thoại di động một hồi lâu mới hồi phục lại tinh thần.
Cô mới vừa cùng Diệp Phồn Tinh khoe khoang xong, liền bị Cố Vũ Trạch từ chối?
Hắn đây là thế nào? Trước còn rất tốt.
Triệu Gia Kỳ gấp muốn chết, thái độ lại không dám gấp gáp, chẳng qua là làm bộ như rất thân thiết hỏi: "Xảy ra chuyện gì sao?"
"Tôi hối hận!" Bởi vì trước đây Triệu Gia Kỳ ba người làm bạn rất thân, cho nên, rất nhiều lời, Cố Vũ Trạch đều sẽ nói với cô.
Dù sao, cô