Triệu Gia Kỳ ngược lại là nghe rõ, Cố Vũ Trạch lại kêu Diệp Phồn Tinh là mợ nhỏ!
Lại nhìn bộ dáng Phó Cảnh Ngộ cùng Diệp Phồn Tinh gần gũi, cô rất nhanh liền hiểu quan hệ trong này.
Trời ạ! Diệp Phồn Tinh lại gả cho cậu của Cố Vũ Trạch, đây quả thực là chuyện cô nghĩ cũng chưa từng nghĩ tới.
Cô vốn là nghĩ, Diệp Phồn Tinh không thể đi học, liền sẽ trở về Nam Xuyên, mãi mãi cũng sẽ không xuất hiện trước mặt mình và Cố Vũ Trạch, nhưng bây giờ...!
Diệp Phồn Tinh ngồi ở bên người Phó Cảnh Ngộ, được người cả nhà coi giống như bảo bối, nếu như sau này mình thật sự cùng Cố Vũ Trạch kết hôn, há chẳng phải là một mực phải gọi cô ta là mợ nhỏ?
Nghĩ tới đây, Triệu Gia Kỳ cả người đều không thoải mái.
Diệp Phồn Tinh đi phòng vệ sinh, lúc trở về, bị Triệu Gia Kỳ ngăn ở cánh cửa.
Triệu Gia Kỳ nghiêm túc nhìn lấy cô, Diệp Phồn Tinh biết, Triệu Gia Kỳ trong lòng không thoải mái, dù sao, cô ta lần đầu tiên tới, lại không có được chú ý, khẳng định rất khó chịu.
Diệp Phồn Tinh không muốn nói chuyện với Triệu Gia Kỳ, chỉ muốn trở về, lại bị Triệu Gia Kỳ ngăn lại.
Cô lãnh đạm nhìn Triệu Gia Kỳ, "Cô cũng biết đây nơi nào, chung quy sẽ không muốn ở chỗ này cùng tôi đánh nhau chứ?"
Triệu Gia Kỳ là một người muốn mặt mũi, so với Diệp Phồn Tinh càng sợ mất thể diện, cho nên, liền hướng về một điểm này, Diệp Phồn Tinh cũng không sợ cô ta.
Triệu Gia Kỳ thu hồi tay ngăn Diệp Phồn Tinh lại, nhìn Diệp Phồn Tinh, ngữ khí hiền hòa một chút, "Cô chừng nào thì cùng cậu của Cố Vũ Trạch ở chung với nhau, tôi làm sao không biết?"
Diệp Phồn Tinh nói: "Cô không phải là muốn tôi nghe lời mẹ, tìm người gả rồi sao? Vừa vặn anh ấy chính là mẹ tôi để cho tôi gả, nhắc tới, tôi hẳn còn cảm ơn cô!"
Gả cho đại thúc, vốn chỉ là vì học phí, có thể nhìn thấy Triệu Gia Kỳ sắc mặt khó coi, quả thực là niềm vui ngoài ý muốn.
Triệu Gia Kỳ trợn to hai mắt, "Không có khả năng! Mẹ cô làm sao có thể sẽ quen biết người Phó gia?"
Trong nhà Diệp Phồn Tinh như nào, Triệu Gia Kỳ đều rõ ràng, tuyệt đối không có khả năng cùng